Cõi
nhân gian, Nhà thơ ơi, cái gì Ngài có thể nhận?
Nơi
đây có dòng sông nước mắt
Nhiều đến nỗi đang on
sale
Nơi
đây có nỗi buồn quen đến nỗi đã bị coi thường
Nơi
đây có niềm đau nhiều đến mức đã bị làm ngơ
A.
Tôi biết Ngài sẵn lòng đón nhận với trái tim đau đớn
của riêng mình
Nhà thơ ơi, có những phẩm vật chỉ
có thể tặng riêng Ngài*
Nơi
đây đầy nắng mùa xuân, Ngài có thể khơi lửa ấm áp
gọi thầm một nỗi dấu yêu phù
dung phù dung
từ câu thơ thần thoại
Có hoa
vông
khóc cùng Ngài hạt lệ đỏ tiễn anh em vào xa vắng
Có
đá
xanh
mở đêm xanh ngục tối hát cùng Ngài lời của tự do
Có
một chốn đi, về, bước chân thì thầm cùng Ngài đóa
quỳ vàng diễm ảo
Và mùa hạ thắp hồng cánh phượng
rung lên ngàn tơ ve sầu đưa Ngài về trên con đường quê
xưa bé con cánh phồng tiếng dế
Và đây, phải là Ngài
đang đi tìm, một bếp lửa mùa đông? Reo hoa lời nhớ
lời thương bập bùng mắt nhỏ một vòng tròn rất mỏng
rất thơ
Ánh sáng những vì sao sẽ vỡ ngàn mơ ước,
một mảnh riêng thầm lặng trên đồi nghe cỏ hát, đồi
bình yên cho sợi tóc ngủ trên vai, biết nơi Ngài, cõi,
tình yêu là tiếng nói duy nhất của con người
Phải
chăng, trái tim bi cảm Ngài đã riêng dành quà tặng?
Nhà
thơ ơi, có những phẩm vật chỉ có thể của riêng
Ngài**
Tiếng
vĩ cầm trôi đêm dạt dào huyết
âm mẹ
Tiếng
mưa
dầm
tặng người nhạc tủy
xương réo rắt
Vầng
trăng sáng nét lưng cong Ngài tượng hình bóng
mỏng ôm con
nặng một bóng đời
Có cõi hư không Ngài về đối ẩm
huyết lệ rưng ma khóc chập chờn
Gọi bạn xưa trời
cao xuống thấp
Gọi đất lên vỗ trán hát âm
Hát
âm sao rền huyết âm tiệc máu xương động mấy tầng
ngọn cỏ
Bóng hoàng hôn trao Ngài bờ núi thanh tân tan
vào tiếng gầm nỗi nhớ
Có bước chân về níu áo
tiếng mẹ ru chiêm bao một giấc mộng hồn nhiên
Gió
sẽ thổi, những mảnh huyết tan thành mảnh tuyết
Có
phải không, trái tim bi thương Ngài đã sẵn dành quà
tặng?
Nhà
Thơ ơi, có những phẩm vật chỉ có Ngài mới thấu cảm
rưng rưng***
Trái tim mẹ hiền đập nhịp dấu yêu con,
hạt mầm quý trữ ngàn năm cho trái đất mãi tươi
non
Giòng sữa tinh khôi gieo hạt mùa nhân ái, Mùa
Yêu Con,
Ngài hát thơ hoa mẫu tử ngát ngát sinh sôi, những đường
phố máu loang hóa thành võng ru giấc bé thơ say ngủ
Có
cánh đồng ban mai Ngài về mở hội, những bà tiên Mẹ
cầm đũa phước lành trải lòng thương yêu cho bước
chân con trẻ, những đứa con lớn lên từ nước mắt
chảy xuống khôn nguôi, từ nụ cười bao dung nhẫn nại,
ôi hội trần gian cho người tao nôi hạnh phúc
Cõi Đẹp
ấy lòng Mẹ, có phải Ngài, trái tim hồn hậu, sẵn lòng
riêng cùng nhau nhân lên nghìn nghìn hoa nhân ái?
Nhà
Thơ ơi****, có một nơi rất quen.
Cuộc đời kia, dẫu
Ngài có ra đi một trống vắng Ngài đem theo cũng đủ một
không gian bay những lời tình tự cho những kẻ yêu nhau
dắt díu về quanh
Có một nỗi buồn, rất riêng, Ngài
phổ nên nghìn giai điệu, trái tim yêu thương đâu nhỏ
máu riêng người
Có bóng đêm nuôi sâu giấc mộng,
khúc
thụy du
tìm ai đánh mất ở nghìn thu, Ngài sẽ gọi, lời thơ
tình bất tuyệt, bóng sẽ về từ bức
tranh đôi bím tóc
đong đưa hai bờ sinh tử
Có bình minh khai sinh có trưa
mặt trời ngất nắng có tà huy buông tím, ngồi nghe, Ngài
rao giảng kinh tình cấy lại niềm tin vào tình yêu vĩnh
cửu.
Có phải Ngài, trái tim tình yêu đang chan hòa
nhịp gọi nhau gần lại?
Tôi
ơi, nơi đây có mùa thu sắp sửa ra đi chiếc lá vàng rất
xưa mang tên người yêu tôi có thể bất cứ lúc nào với
câu thần chú ấy, mùa thu sẽ đi về
Mùa thanh xuân sẽ
đi về, Giấc Mơ sẽ trở lại cùng hạt mưa thơm mùi hoa
sứ
Nắng non ai rót tôi ơi, hãy để lại chiếc bóng
trong đêm đi vào dòng lụa xanh đầu gió ban mai
Có một
nơi chỉ riêng mình, quầy thời gian mộng ảo
Nơi tôi
đã nghe một lời đẹp nhất cõi đẹp trên đời
Lời,
anh nói yêu em
Ôi tôi có thể mua đứt cho mình phút
giây mong manh ấy?
Và
thưa Ngài Platon, đó là những điều mà Đô Thị Lý Tưởng
của Ngài không có được
Thì làm sao kham nổi Nhà
Thơ?*****
nguyễn
thị khánh minh
11.12.
2012
---------------------------
*Tặng
thi sĩ Nguyễn Xuân Thiệp, chữ và những hình ảnh trong
thơ NXT
**Tặng thi sĩ Nguyễn Lương Vỵ, chữ và hình
ảnh trong tập thơ Huyết Âm
***Tặng thi sĩ TrangĐài
Glassey Trầnguyễn, tên tập thơ Mùa Yêu Con của
TĐ.
****Tặng thi sĩ Du Tử Lê, bài thơ phổ nhạc Khúc
Thụy Du, và tranh cô gái với bím tóc của DTL.
*****Theo Triết gia Platon, về một đô thị lý tưởng, trong đó không có chỗ cho Nhà Thơ, Nghệ Sĩ. (diendankienthuc.net : Xã hội trong quốc gia lí tưởng của Platon được phân chia thành ba giai cấp rõ rệt tương ứng với từng bản tính và chức năng của mỗi giai cấp: giai cấp lãnh đạo tức là những triết gia trí thức, hai là giai cấp chiến binh … và ba là giai cấp thương nhân … ông đã không nhận thấy được sự quý giá và thiêng liêng trong tình cảm vợ chồng, cha mẹ với con cái, … kể cả tình mẫu tử thiêng liêng… vì thế ông mới chủ trương chồng chung vợ chung, con cũng chung và như vậy ông đã xúc phạm đến phong tục tập quán và đạo đức sơ đẳng của con người… Do vậy, Will Durant mới nhận xét: “Quốc gia của Platon là một quốc giai thủ cựu, thuật chính trị của Platon thiếu sự tế nhị mềm dẽo, nó đề cao trật tự mà không đề cao sự tự do, nó thích cái đẹp mà không biết nuôi dưỡng nghệ sĩ”)