* Câu hỏi của độc giả KienNguyen:
Sinh hoạt văn học, nghệ thuật của chúng ta ở hải ngoại, ngày càng héo hon, càng giảm lần cả lượng lẫn phẩm (nhất là phẩm!) - Theo chủ quan của ông thì, đâu là những tác nhân chính?
* Nhạc sĩ Đăng Khánh trả lời:
Riêng về âm nhạc.
Các con tôi đều học nhạc,và tôi tin rằng cũng như con quí vị, khi ngồi lên xe các cháu chúng ta sẽ được nghe nhạc, từ lúc đi cho đến lúc về. Và dĩ nhiên: "không phải nhạc việt nam" ! Cũng thế...tương tự ở các bộ môn nghệ thuật khác nữa.Chúng ta đang cố gắng hết sức trong sáng tác cũng như trong các lãnh vực trình diễn, nhưng "sinh khí" của những sinh hoạt văn học nghệ thuật như nhiều người đã nhận xét, không có gì lạc quan!
Tôi cho đó cũng là điều đương nhiên mà thôi,khi mạch chảy văn học bị tách rời khỏi môi trường mẹ thì đương nhiên dòng văn học / văn nghệ ấy bị thiếu hẳn đi những yếu tố "bồi dưỡng" vô cùng quan trọng, thiếu đi những chất xúc tác vốn tự thân lan toả ra từ "đất mẹ".
Bản thân tôi vẫn bao lần mơ vọng cố hương, mơ có trở lại những buổi sáng chạy doc theo bờ đê Nam Định giựt những ngọn "đòng đòng" thơm mùi lúa mới,ngọt lịm trên môi.Chúng ta thiếu,thiếu rất nhiều những thứ cần thiết như thế trong đời sống, và trong sáng tác nói chung.
Thế hệ trước bất đắc dĩ phải xa rời quê mẹ, đang từ từ fade - out ,thế hệ sau chập chững bước vào,bỡ ngỡ giữa giao thời,choáng ngợp với nền kỹ thuật tiên tiến,đời sống phẳng lặng, mọi suy nghĩ giản dị , dễ dàng. Chính những yếu tố nói trên đã ảnh hưởng không ít đến sinh hoạt văn hoá /văn nghệ của chúng ta.
* Em Ngủ Trong Một Mùa Đông - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Đăng Khánh - Tiếng hát: Trần Thu Hà
Sinh hoạt văn học, nghệ thuật của chúng ta ở hải ngoại, ngày càng héo hon, càng giảm lần cả lượng lẫn phẩm (nhất là phẩm!) - Theo chủ quan của ông thì, đâu là những tác nhân chính?
* Nhạc sĩ Đăng Khánh trả lời:
Riêng về âm nhạc.
Các con tôi đều học nhạc,và tôi tin rằng cũng như con quí vị, khi ngồi lên xe các cháu chúng ta sẽ được nghe nhạc, từ lúc đi cho đến lúc về. Và dĩ nhiên: "không phải nhạc việt nam" ! Cũng thế...tương tự ở các bộ môn nghệ thuật khác nữa.Chúng ta đang cố gắng hết sức trong sáng tác cũng như trong các lãnh vực trình diễn, nhưng "sinh khí" của những sinh hoạt văn học nghệ thuật như nhiều người đã nhận xét, không có gì lạc quan!
Tôi cho đó cũng là điều đương nhiên mà thôi,khi mạch chảy văn học bị tách rời khỏi môi trường mẹ thì đương nhiên dòng văn học / văn nghệ ấy bị thiếu hẳn đi những yếu tố "bồi dưỡng" vô cùng quan trọng, thiếu đi những chất xúc tác vốn tự thân lan toả ra từ "đất mẹ".
Bản thân tôi vẫn bao lần mơ vọng cố hương, mơ có trở lại những buổi sáng chạy doc theo bờ đê Nam Định giựt những ngọn "đòng đòng" thơm mùi lúa mới,ngọt lịm trên môi.Chúng ta thiếu,thiếu rất nhiều những thứ cần thiết như thế trong đời sống, và trong sáng tác nói chung.
Thế hệ trước bất đắc dĩ phải xa rời quê mẹ, đang từ từ fade - out ,thế hệ sau chập chững bước vào,bỡ ngỡ giữa giao thời,choáng ngợp với nền kỹ thuật tiên tiến,đời sống phẳng lặng, mọi suy nghĩ giản dị , dễ dàng. Chính những yếu tố nói trên đã ảnh hưởng không ít đến sinh hoạt văn hoá /văn nghệ của chúng ta.
* Em Ngủ Trong Một Mùa Đông - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Đăng Khánh - Tiếng hát: Trần Thu Hà
Gửi ý kiến của bạn