Em biết không?
Đôi khi anh rất thèm
Nghe một bài Thánh Ca quen thuộc
Để lòng mình
Thơm lại chút hương xưa
Nhưng thời gian
Đã vô tình lấp khuất
Bao kỷ niệm
Thời thơ ấu ngọt ngào.
Em biết không?
Anh bây giờ
Như viên sỏi ven đường
Và thời gian
Là cậu bé vô tình
Đá anh lăn
Trên đường đời vô định.
Em biết không?
Anh chẳng còn nhớ được
Bài Thánh Ca đã hát nhiều lần
Nên đêm nay
Trong giáo đường rộn rã
Anh ngồi nghe Thánh Ca
Bằng con tim băng giá
Vì thời gian
Đã cướp hết trong anh
Những nao nức
Xôn xao thời xuân trẻ.
Giáng Sinh! Giáng Sinh!
Không có chút bình an
Trong hồn anh
Cây trụi lá ven đồi.
Trần Thu Miên, đêm Giáng Sinh 2009
Gửi ý kiến của bạn