* Câu hỏi của độc giả Thiên Ân:
Những người hâm mộ ca khúc Đăng Khánh có thể hiểu rằng, ông vẫn giữ được nhịp độ sáng tác đều đặn của mình trong nhiều năm qua? Căn cứ vào khá nhiều ca khúc mới, có trong 2 CD mới phát hành. Tôi muốn nói, nhịp độ sáng tác của chính ông - - (Căn bản, ông vốn không hối hả, không chủ trương số lượng là chính) - - Nhưng ông vẫn đếu đặn cho mọi người thưởng thức sáng tác mới? Nhờ đâu mà ông có thể giữ được phong độ đó?
* Nhạc sĩ Đăng Khánh trả lời:
Tôi "sống" với âm nhạc hàng ngày, mỗi ngày .Ngoài giờ đi làm ra, số thời gian còn lại hầu như tôi dành hết cho âm nhạc ( tôi may mắn được người bạn đời rất yêu nhạc, hiểu và giúp cho tôi được sống như thế). Tôi vẫn cắp sách đến trường nhạc, major của tôi là "composition", nên việc chính hàng ngày là tập đàn, làm assignments,làm research, làm projects và "sáng tác" theo nhu cầu nội tâm.
Một thí dụ rất điển hình là ca khúc "Saigon Buồn Cho Riêng Ai?" tôi mới viết đây. Có 4 yếu tố xoay quanh nhau, tạo thành cái motivation khiến cho bản nhạc này thành hình:
1/Trong tâm tư lúc nào tôi cũng vẫn quanh quẩn nghĩ tới Saigon.
2/ Có ba cặp vợ chồng người bạn mới đi chơi Saigon về.
3/ Có rất nhiều tin tức từ internet đang nói về Saigon.
4/ Tôi đang ngồi trên đàn làm assignment cho tuần này. Với một tâm trạng như thế... tôi chìm sâu vào suy tư và đột nhiên tìm ra "motif" cho tác phẩm.
Tôi vẫn luôn quan niệm mỗi ca khúc là một tác phẩm nghệ thuật, dù là phản ảnh một hiện thực xã hội,hay một hư cấu chăng nữa, một khi tác phẩm được hoàn thiện và bước vào đời nó sẽ tự tạo một đời sống riêng,một đời sống thật của chính nó. Vì vậy sự "trân trọng với tác phẩm" cũng đồng nghĩa với sự trân trọng đối với người thưởng ngoạn khiến tôi "không chủ trương số lượng là chính" như ông đã nhận xét.
Gửi ý kiến của bạn