Bình minh hôm qua không còn nữa phải không em ?
Nắng đã nhạt đi trên màu rưng rức lá
Với hư không, gió bay quanh tìm cõi lạ
Nhớ mùa xưa nên cây bỗng thẹn thùa.
Bình minh hôm qua là một bình minh tuyệt đẹp
Có tình yêu như lúa mạ đang lên
Trong ký ức là hương nồng cuộc sống
Chẳng thể quên, nên người mãi đi tìm.
Cũng như mọi thứ trên đời, muôn thứ khác
Chẳng có gì trụ nỗi mãi đâu em !
Kia những tiếng là trăm năm tơ tóc
Nghĩa phu thê, đâu đó có kẻ quện
Vẫn là cuộc sống, dài lên bao bất tận
Có mùa nào mà cây trái chẳng ra hoa ?
Lá vẫn đổ, cây đâm chồi, nẩy lộc
Chim lại về ríu rít lúc Đông qua
Ta muốn kể cho em về một bình minh khác
Một bình minh được tái tạo trong lòng
Tim vẫn thở, ta vẫn yêu cuộc sống
Một bình minh trong ánh nắng hoàng hôn.
Thiên Giang
12/12