Vì muốn biết mặt Tương Lai nên Thời Gian luôn hối hả. Nó chạy quá nhanh nên chẳng kịp kết bạn với ai, chỉ vô tình trở thành kẻ thù của Quá Khứ, Sức Khỏe và Sắc Đẹp. Trong một giai đoạn ngắn ngủi nào đó, các Vết Thương thực sự biết ơn Thời Gian. Duy có Nếp Nhăn luôn cổ vũ Thời Gian trên đường đua của mình: Tiếp tục đi, nhanh nữa nào, hãy giúp chúng tôi sinh sôi nảy nở! Nhưng vì quá ngu xuẩn nên Nếp Nhăn không biết rằng Thời Gian cũng đồng thời mang đến chúng Cái Chết.
2. CÁI GƯƠNG
Nàng có gương mặt thánh thiện hệt thiên thần. Gương mặt ấy che kín tính chây lười, giúp nàng lừa bao người nhẹ dạ. Cùng thời gian và lỗi lầm, nét thiên thần ngày càng biến mất, từ lâu nàng không dám soi gương. Một ngày kia, nàng nhận ra chẳng còn ai tin mình. Người ta thận trọng trước những gì nàng nói. Còn một mình, nàng thu hết can đảm nhìn thẳng mình trong gương. “Xoảng” – chiếc gương vỡ tan dưới chân nàng. Tung tóe khắp sàn nhà, những mảnh vỡ hiện hình cái ác.
3. CÔ GÁI KỲ LẠ
Trong chuyến du lịch anh tình cờ gặp nàng – một cô gái thông minh, thú vị với vốn kiến thức phong phú khiến anh phải há hốc mồm. Nàng yêu thiên nhiên đến kỳ lạ, có thể ngắm biển, leo núi, đi rừng hàng giờ không biết chán. Kết thúc chuyến đi, anh xin số điện thoại, mắt nàng buồn xa xăm: Vô ích thôi, em thuộc về tương lai anh ạ. Em đến từ năm 3013, khi thế giới chẳng còn biển, rừng, sông, núi… Tất cả đều là nhân tạo. Anh thật diễm phúc khi còn được tận hưởng thiên nhiên tươi đẹp này. Anh vừa phá lên cười thì một tia sáng lóe lên. Nàng biến mất.
4. MÈO & GẤU
Khi yêu, chàng âu yếm gọi nàng là con mèo. Khi về làm vợ chàng, con mèo bỗng trở thành gấu mẹ. Ngày ngày gấu mẹ cặm cụi góp nhặt mật ong. Éo le thay không ít mật bị lén mang đi nuôi một… con mèo. Rồi con mèo lại trở thành gấu mẹ… Éo le thay… Câu chuyện kể ngàn năm không dứt.
5. BỐ THUÊ
Đến ngày hẹn, anh lại sắm lên người bộ trang phục hải quân, huýt sáo một điệu nhạc vui vẻ rồi đón xe đến một thị trấn, bấm chuông ngôi nhà có giàn hoa giấy quen thuộc. Thằng bé vừa trông thấy anh liền nhảy cẫng: A! Ba về! Nàng đón anh bằng nụ cười cảm kích bởi từ lâu anh không còn chịu nhận tiền để thực hiện “nhiệm vụ” đặc biệt giúp xua tan những nghi hoặc về bố trong đầu thằng bé. Đêm nằm cạnh “con trai”, anh len lén nhìn sang nàng, trống ngực thình thịch: “Ba” về với hai mẹ con luôn có được không?
6. HOA TÂM HỒN
Tối nào bà cũng kể chuyện cổ tích cho cháu nghe. Một hôm cháu ngước đôi mắt trong veo hỏi bà: Tâm hồn là gì hở bà? Bà xoa đầu cháu dịu dàng: Nói cho cháu dễ hiểu thì tâm hồn cũng như một cây hoa trong mỗi người chúng ta. Nếu được nuôi dưỡng bằng những đức tính tốt, tâm hồn sẽ vươn cao, nở hoa thơm ngát. Bằng ngược lại, tâm hồn sẽ mọc gai tua tủa làm tổn thương những người xung quanh. Tâm hồn và trí tuệ đều như xạ hương vậy, không ai có thể che đậy được nó cháu ạ.
Từ ngày bà Tư qua đời, Quân, đứa con trai duy nhất lấy vợ sinh cháu nội đích tôn, ông Tư cảm thấy rất hạnh phúc, quây quần với con cháu, an vui với tuổi già.
Đêm nào cũng vậy, ban đầu mọi câu chuyện của ba đứa chúng tôi tràn lan miên man, nhưng rồi mọi chủ đề dù có mông lung đến thế nào đi nữa thì cũng đổ về một điểm cuối: chuyện Việt Nam
Giờ về quê thăm mộ bà, đi ngang không còn cánh đồng ấy nữa. Không còn nhiều cánh đồng khác nữa. Người ta đã xây ở đó một khu đô thị gồm lổn nhổn những khối nhà như những tổ ong chọc giời.
Tuân Nguyễn sinh ra ở đời là để đóng cái vai trò này: Khi có ai đó muốn kêu lên ‘Trời ơi, sao mà tôi khổ thế?’, thì nhìn vào Tuân Nguyễn, sẽ thấy mình chưa phải là người khổ.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
ông được trao huy chương vàng cuộc triển lãm hội họa, do cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO, thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Roma năm 1967.
Tôi vẫn nghĩ, cái giá mà một người nổi tiếng phải trả, chính là những tin đồn, những dư luận xấu/ tốt thêu dệt bên cạnh hào quang của người ấy. Nhất là với các nghệ sĩ ở lãnh vực âm nhạc và trình diễn.
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.