Chiếc Dương Cầm Trong Căn Nhà Nhỏ (Tranh Phan Vũ / sưu tập của Lê Tuyền)
tôi đi vào cõi lặng cõi lặng khép cửa nhạc điệu nào chơi vơi tàn phai rơi nghe rạn nứt cuống họng tiếng động nào trong tôi chiều hoang phế tang thương ru giấc mộng cũ mặc cả thời điếu đổ thực ảo đã sang ngang
gió cuốn những mảng tình vô ngại rơi rụng trái sầu đông biến mình thành vũng tối của sa mạc ngủ quên rừng gió hú màu trắng nắng xanh xao vàng cỏ úa một chiều không có em hoàng hôn hay hồn hoang màu tím huế trong tôi những cụm khói chết cuốn theo rặng núi thở mình co cúm đêm đen
tôi đi vào cõi lặng trên bước đường tùng lộ vọng động cơn mê đời chưa tắt khuất tất thất thanh một tiếng vỡ đám bụi mờ vây quanh
tôi đi vào cõi lặng một trời đen thăm thẳm không than không thở không tất cả . không! cõi lặng có mình ên.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
ông được trao huy chương vàng cuộc triển lãm hội họa, do cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO, thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Roma năm 1967.
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.