
Nhà thơ Phan Vũ (04-2013)
Tôi vẽ những con thuyền phơi trên cát trắng
Lão chài đôi mát héo dõi khơi xa
Tôi vẽ cây bàng trước sân nhà mùa xuân xanh nõn lá
Chính hạ lá chùm đậm đặc xanh
Vào thu những chiếc lá đầu tiên vàng rực rỡ
Thu muộn theo mùa lá chết khô
Đời lá đời người tự nhiên nghiệt ngã
Tôi vẽ bình nghiêng rượu đổ
Những hàng ghế chỏng trơ
Khách ra đi quên từ giã
Tiệc tàn tình tan
Những dư thừa lẫn lộn với hoa
Tôi vẽ thánh đường và bãi tha ma
Tượng chúa buồn
Bia mộ buồn hơn tượng chúa
Tôi vẽ căn nhà bỏ hoang đung đưa sợi giây thòng lọng
Chó dại chạy đông
Bầy chim vỡ tổ
Một thời hỗn mang
Những ngổn ngang quá tải
Những bàn chân lấm lem bùn đất
Người không đất đứng chất chồng
Tôi vẽ không gian với nỗi bàng hoàng
Mặt trời mặt trăng vòng xoay xô lệch
Quả đất đen giữa ban ngày không rõ mặt
Kẻ bịp bợm đắc ý lên ngôi
Bọn kẻ cướp trong vòng luân vũ
Tôi vẽ nhưng nhọc nhằn nghèo đói thành kích cỡ
Người thật thà gánh chịu gian truân
Lỡ sa cơ bước đến đường cùng
Đứng giữa chợ tuyên ngôn về ngọn lửa
Tôi vẽ dọc ngang chi chít song hành
Những âm mưu trong lời phán truyền
Đạo đức giả và vô luân chính hiệu
Tôi vẽ một giấc mơ huyền diệu với hình hài khát khao rực rỡ trong phút giây chờ đợi ấp ủ nồng nàn
Một loã thể giữa ngã tư thành phố để Người chiêm ngưỡng vẻ đẹp Người
Phan Vũ
*Em ơi Hà Nội Phố - Thơ: Phan Vũ. Nhạc: Phú Quang. Tiếng hát: Bằng Kiều
Gửi ý kiến của bạn