Tôi vẽ những con thuyền phơi trên cát trắng Lão chài đôi mát héo dõi khơi xa
Tôi vẽ cây bàng trước sân nhà mùa xuân xanh nõn lá Chính hạ lá chùm đậm đặc xanh Vào thu những chiếc lá đầu tiên vàng rực rỡ Thu muộn theo mùa lá chết khô Đời lá đời người tự nhiên nghiệt ngã
Tôi vẽ bình nghiêng rượu đổ Những hàng ghế chỏng trơ Khách ra đi quên từ giã
Tiệc tàn tình tan Những dư thừa lẫn lộn với hoa
Tôi vẽ thánh đường và bãi tha ma Tượng chúa buồn Bia mộ buồn hơn tượng chúa
Tôi vẽ căn nhà bỏ hoang đung đưa sợi giây thòng lọng Chó dại chạy đông Bầy chim vỡ tổ Một thời hỗn mang Những ngổn ngang quá tải Những bàn chân lấm lem bùn đất Người không đất đứng chất chồng
Tôi vẽ không gian với nỗi bàng hoàng Mặt trời mặt trăng vòng xoay xô lệch Quả đất đen giữa ban ngày không rõ mặt Kẻ bịp bợm đắc ý lên ngôi Bọn kẻ cướp trong vòng luân vũ
Tôi vẽ nhưng nhọc nhằn nghèo đói thành kích cỡ Người thật thà gánh chịu gian truân Lỡ sa cơ bước đến đường cùng Đứng giữa chợ tuyên ngôn về ngọn lửa
Tôi vẽ dọc ngang chi chít song hành Những âm mưu trong lời phán truyền Đạo đức giả và vô luân chính hiệu
Tôi vẽ một giấc mơ huyền diệu với hình hài khát khao rực rỡ trong phút giây chờ đợi ấp ủ nồng nàn Một loã thể giữa ngã tư thành phố để Người chiêm ngưỡng vẻ đẹp Người
Phan
Vũ
*Em ơi Hà Nội Phố - Thơ: Phan Vũ. Nhạc: Phú Quang. Tiếng hát: Bằng Kiều
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
ông được trao huy chương vàng cuộc triển lãm hội họa, do cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO, thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Roma năm 1967.
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.