
Tranh Đinh Cường
Anh tiển em về nơi cố đô,
nghìn năm rêu cũ , lạnh sương mờ,
tiếng trống Ngọ Môn chừng vọng lại,
im lìm thành cũ , ánh trăng xưa.
Em về thăm chốn Thần kinh ấy,
giấc mộng đêm hè hoa với trăng,
nơi đây vẫn cứ đêm rồi sáng,
anh mãi đường xa giửa bụi trần.
Khi nào em có qua cồn Hến,
bãi bắp bờ sông rạng nắng chiều,
nắng dọi dòng sông xanh biêng biếc,
Con đò thơ thẩn , nước trong veo.
Anh vẫn ngồi đây nhớ Huế yêu,
nhớ về Thượng Tứ cửa thành rêu,
nhớ súng thần công buồn cổ độ,
trông vời ngựa tế dốc Nam Giao.
Rồi sẽ cùng em đi Khiêm lăng,
nghe đồi thông réo khúc chiều sang,
và đêm trên mặt Hương giang ...hẹn
thuê đò vọng nguyệt giửa muà trăng.
Anh sẽ đưa em về Kim Long,
qua chùa Thiên Mụ , tiếng chuông boong,
sẽ nắm tay em đồi Vọng Cảnh,
tiếng gà eo óc giửa đường thôn.
Anh vẫn mơ qua trời Thuận An,
phi cơ nghiêng cánh ngắm lúa vàng,
và em Vỹ Dạ em nghe thấy...
tiếng gầm rung chuyển . Bóng chim sang.
Hà Hồng Hoàng
Gửi ý kiến của bạn