Khi anh chết, các em về đây nhé, Vị chút hương tình lưu luyến với nhau xưa. Anh muốn thấy các em cùng nhỏ lệ Tay cầm hoa, xõa tóc đứng bên mồ.
Em lả lướt, Em là Buồn cố kết, Tự ngày anh ra sống kiếp trần ai. Em khóc cho anh mối hận tình dài, Em nói cho anh tấm lòng cô lữ. Và em nữa, ôi Sầu Hoài Thương Nữ ! Anh thường mê tiếng hát của Em xưa. Những ngày vui, bóng mộng mất không ngờ, Em thân ái vẫn cùng anh tưởng nhớ. Anh quên đấy: còn người em duyên số. Em đã về chưa nhỉ hỡi Đau Thương ! Nhớ cùng Em đối bóng mấy canh trường, Tự đêm ấy cầm tay nhau không nói...
Anh tưởng niệm các Em về một buổi, Ở bên mồ, cỏ úa sắc chiều rơi. Ngược Sông Mê, bàng bạc nẻo luân hồi, Sầu rủ tóc, ngậm ngùi in khóe mắt.
Anh đã thấy dáng em buồn cuối mặt, Anh cảm lòng vì lệ của Thương Đau. Các Em sang vĩnh biệt tấm thân sầu... Các Em khóc, các Em buồn lắm nhỉ ? Phải xa anh, từ đây đường nhân thế, Các Em đi, phiêu bạt giữa thời gian. Và từ đây trong khe núi, bên ngàn, Các Em dạo, làm những hồn oan khổ. Anh bơ vơ lạc trên đường thiên cổ. Lạnh tâm tư, mờ tỏ ánh tinh cầu. Mất anh rồi, các Em sẽ về đâu ?
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.