Nhà thơ Lê Thanh My
Ngạch cửa.
Nơi bàn chân mỗi ngày bước qua
Nơi gặp gỡ của đi và về
Khoảng lặng của hiện tại và quá khứ
Ngạch cửa.
Lần đầu tôi mang thai
Mẹ bảo nên nhìn thật kĩ nơi ấy
Mỗi khi ra ngoài
Ngạch cửa.
Đêm từng đêm
Tôi bầu bạn bên nó thật lâu
Ngóng chờ một hơi ấm canh thâu
Và cũng chính nơi ấy
Tôi tiễn người ra đi không về.
Gửi ý kiến của bạn