thì, tôi có phần hơi…ngu
(thông minh đột xuất. trường kỳ…hâm hâm)
mà, em khôn lanh như…thần
sao em lại chọn gã…đần là tôi?
thì, tôi chờ người đi qua
mà, em lại tưởng tôi là…khói bay
được thôi! tôi là… gốc cây
mà, sao em cứ thẳng tay đốn rừng!?.
thì, tôi thường khi hay…quên
mà, em cứ dọa tôi…điên có ngày!
thì, tôi điếc rụng, điếc rơi
mà, em cứ mắng mỏ tôi sáng, chiều.
thì, tôi đi buôn yêu thương
mà, em thu vốn! tôi còn…mỗi em!.!
thì, tôi đêm đêm vẫn ôm
cả em, cả gối, chăn, mền…hóa ra…
thì, tôi đếm một, hai, ba
em nhân thành chín. tôi là số…không.
thì, tôi vốn là con sông
mà, em nguồn nước có mong ngược về?
thì, tôi không quen ước, thề
hôm nay, phá lệ, tôi về…môi em!!!
Du Tử Lê
(Garden Grove, Aug. 2013)
thì, tôi vốn là con sông
mà, em nguồn nước có mong ngược về?
Cháu đọc đi đọc lại nhiều lần, thấy một chú Lê không ảm đạm, không thiền nữa. Cám ơn chú với bài thơ mới