Lá rừng rưng rưng đâu phải khóc
Chỉ là sương ghé tạm qua đêm
Lúc
vừa ngấp nghé bóng bình minh
Đã bay bổng đuổi theo ánh nắng
Đỉnh núi cúi đầu đâu phải khóc
Chỉ
là tìm dấu tuyết vừa tan
Gửi vào lòng suối chảy miên man
Lời thăm hỏi cánh đồng bát ngát
Đám mây đổi màu đâu phải khóc
Chỉ là hơi nước đến tìm nhau
Đúng
giờ, đúng giấc, đủ duyên sâu
Cùng nhỏ xuống trở về quê quán
Đôi mắt rưng rưng đâu phải khóc
Chỉ là mưa thấm ướt bờ mi
Đường chỉ tay nhắn nhủ điều chi?
Mười
ngón búp măng chơi với nước
Trần Thụ Ân
(9/2013)
T.T.A.