Mưa quyên sinh trong lòng sâu. Biển rộng Nắng quyên sinh trong sa mạc khôn cùng Em quyên sinh trong tôi. Máu đỏ Tôi quyên sinh trong em thuở môi hồng
Tóc ngày xưa quyên sinh trên gối ngải Hương ngày xưa tự tử giữa chăn tình Tương lai vừa quyên sinh trong ngày cũ Và mỗi ngày quyên sinh giữa cao xanh
Có một ngày Chúa quyên sinh trong cõi Phật Phật quyên sinh trong cõi hỗn mang nào Và hỗn mang quyên sinh trong vô tận Một tiếng cười tìm chết giữa lao xao
Dỗ nước mắt về quyên sinh môi mặn Dỗ bàn tay quyên sinh dưới bàn tay Dỗ ánh mắt quyên sinh. Lưng rưng gọi Giữa bạt ngàn mắt vô vọng, ngây ngây
Ta quyên sinh trong nhau. Thẩm thấu Người quyên sinh giữa im lặng rừng người Bóng về rọi quyên sinh trên vách tối Niên thiếu về, tự sát, thuở đôi mươi…
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.