Tranh Lê Thánh Thư
Tôi thấy mình. Lung nhân
Bốn tường vây, tê, lạnh
Đôi mắt em. Góc, cạnh
Găm trên vách hững hờ
Tôi thấy mình. Phế nhân
Ngồi mòn. Chờ ân sủng
U ơ hát, phúc âm
Tin mừng, dần rơi rụng
Tôi thấy mình. Tha nhân
Giữa trùng khơi, mất dấu
Tóc em, như bão nổi
Tôi, trập trềnh, trôi sau
Tôi thấy mình. Vong nhân
Dật dờ ngoài phố chợ
Em đốt trầm, mở cửa
Có phải chờ tôi chăng
Cạn đi em. Cạn đi em
Một chén làm bằng
Cạn máu đôi mình quyện lẫn
Một chén thánh riêng
Một chén rửa sạch ưu phiền
Để rồi tôi cùng em
Mình từ từ
Mặc khải…
Tôi thấy mình. Vô nhân
Tôi thấy em. Vô nhân
Mình bay qua cõi trần
Lặng ngắt…
Hà Quang Minh.