Hồi mới vào SaiGon, đó là tháng 4 năm 75, là lính Việt Cộng (hihi) vớ được cuốn "Cũng đủ lãnh quên đời" của Mia Thào, tôi đọc say sưa và thích đến ngơ ngẩn...
Sau này tôi còn thích anh Nguyễn Đức Sơn và leo lên núi thăm anh...
Hôm nọ, có đọc bài trên blog anh Tạo kể về cuộc gặp mặt của các anh nhà thơ... Tôi đã viết thư cho anh Tạo, nói giá như có nhiều cuộc gặp như thế hơn nữa, về nhạc, họa vv...
Các ông lãnh đạo nhà nước đã bắt tay nhau... còn anh em văn nghệ sĩ có vẻ như... ngần ngại hay... chảnh. Lẽ ra nghệ sĩ phải là những người tiên phong trong việc này...