
Tranh Đinh Cường
Ở một cõi nào lòng rất yên
Không gian tuyệt tích dấu ưu phiền
Đường xưa trăng sáng hơn thuở trước
Vằng vặc thu về ngát bên hiên
Ở một cõi nào tóc rất xanh
Về đi hay ở vẫn ân cần
Trăm năm không muộn vì như đã
Có nhau trong khoảng khắc thật gần
Ở một cõi tôi rất quê nhà
Hương đồng cỏ nội đẫm hoàng hoa
Ca dao chan chứa hồn du tử
Võng ru ủ mộng lúc chiều tà
Người ơi thôi hãy ngồi xuống đây
Cho tôi hơi ấm của bàn tay
Chuyện xưa gác lại trời phiêu lãng
Bụi đỏ giang hồ hương phấn bay
Khổng Trung Linh
Gửi ý kiến của bạn