(gởi em mùa Giáng Sinh)
chiếc ghế thấu sáng
ô cửa pha lê
bức tường gạch kính
đôi mắt người không trong suốt được
*
phía dưới đồng xanh bao la
ta hoa tay từ nước vô danh, làm sao thấy
cỏ mềm hoa dại, suối - sông - biển trùng trùng óng bạc
ta hoa tay từ nước vô thanh, khật khù dênh dạt
phía dưới người - xe - phố thị
ta hoa tay tù nước cong vênh, em hứng bận bịu: rừng
*
đường ranh
rơi
đường ranh
*
hạt xám
nhú qua khoảng trời ảm đạm
nhú qua đốm sét
nhú qua cuộc tình đầy nhong
*
hạt xanh
thấm tà áo trắng
một ngày rất xanh
xa
*
hạt tím
dòng gởi
anh và sau anh
xa
*
...
ga
người mẹ Hercules?
tráo đổi anh vào những bầu trời khác.
(Trần Thi Ca)
Gửi ý kiến của bạn