BUỔI NÀO NGỒI UỐNG VỚI MỖI MÌNH THÔI.
Buổi nào ra ngồi uống với mặt trời
Ta được mời thăm mộ phần của nắng
Dấu phố cũ. Đồi vàng. Chiều lũng vắng.
Những dấu môi đào. Vương vãi. Áo khăn.
Buổi nào buồn ngồi say bên sông rộng
Nhấp ngụm gió trời, nhầm lẫn giọt-em
Nằm lên sóng hiền lành như lá mỏng
Đêm triều dài mở ký ức ra xem
Từ bể dâu cuốn trôi tâm thơ dại
Giọt lệ non thấu trọn đớn đau là...
Từ ta biết chỉ ta, ta ở lại
Buổi tay choàng. Không thấy một bờ vai
Buổi nào ra ngồi uống với mặt trời
Ta được mời thăm mộ phần của nắng
Dấu phố cũ. Đồi vàng. Chiều lũng vắng.
Những dấu môi đào. Vương vãi. Áo khăn...
NGẮM NÀNG QUA KHUNG CỬA ĐÊM
Chim gì kêu rách cả đêm
Cô đơn dậy đốt đuốc tìm cô đơn
Có nàng không thể buồn hơn
Nét mi cong đợi dỗi hờn về lau
Nguyễn Đăng Khoa
Gửi ý kiến của bạn