Tranh Suối Hoa
Mùa Xuân Thắm.
Chim non đang hót véo von ngoài bờ trúc
Gió ngoài đồng cũng đưa hơi cỏ thơm tho
Bên khung cửa sổ em e thẹn thập thò
Như mơ tưởng một mùa xuân đang tới
Một mùa xuân đất trời đang thay áo mới
Em dại khờ cũng phải biết điểm trang
Không lòe loẹt lắm nhưng đủ chút dịu dàng
Và tươi nhã như mùa xuân đang thắm
Để anh mê và ưa nhìn ngắm
Một mùa xuân và em đó cả hai
Và để cho anh khỏi thắc mắc chê bai:
Em chậm quá không theo kịp mùa xuân thắm
Một muà xuân đất trời như đang tắm
Tắm da em và tắm cả da trời
Muà-xuân-tình-đang trải rộng khắp nơi nơi
Mà anh muốn nơi em là khởi điểm…
Anh nhớ em trong cô đơn.
Anh ngồi trong sự cô đơn
Bao nhiêu thương nhớ gởi hồn về em…
Nhớ sao những lúc mới quen
Cây đa con lạch bờ sen… chúng mình?
Vì yêu anh khắc chữ tình
Để anh xa cách điêu linh ngập lòng
Thiên Nga thơ thẩn dòng sông
Đi tìm bạn vắng bần thần dáng đau…
Còn mình trắc trở chi nhau?
Anh như chết lặng dưới màu hoàng hôn
Nỗi buồn không thể cất chôn?
Càng không chia sẻ cứ dồn trong tâm
Ước mơ mà chẳng được gần?
Anh trong lẩn thẩn mấy lần mất em?
Mây chiều trêu cợt anh xem
Trời trong như đục xoã rèm tương tư….
Ru Tình.
Ru anh một khúc tình nồng
Ru anh một giấc bềnh bồng liêu trai
Dù cho núi lở sông dài
Tình ai một thưở lòng ai neo thuyền
Để về hỏi Lý Chim Quyên
Bền câu duyên nợ xe duyên một đời
Hay là lạc lối mất thôi?
Vầng trăng khóc tiết trên đồi nhớ nhung
Ru anh một thưở để từng
Thấy nhau tiếng gọi tương phùng đẹp đôi
Thuyền trôi nuớc chảy thuyền trôi
Thuyền trôi nước chảy nhịp bồi yêu thương…
Người ơi mộng đã vấn vương
Làm sao giết được mộng trường canh khuya…
Nỗi đau.
Nỗi đau trong nỗi nhớ
Làm em chia nhịp thở
Cứ làm em khó thở
Anh có biết không anh
**
Nỗi đau trong lòng thơ
Không biến thành nuớc mắt
Mà biến thành hạt ngọc
Em tặng lại cho đời
Nỗi đau ai đâu ngờ
Em tan vào giấc mơ
Tặng anh hoàng hôn tím.
Trần Thị Hiếu Thảo.
(Atlanta)
Gửi ý kiến của bạn