
Tranh Lê Thiết Cương
(Kính tặng bác Nguyễn Quốc Thái * lần đầu ngồi ở cà phê Tùng -Thành phố Đà Lạt)
mỗi phin ấn thời gian đổ muộn
quán lạ người, người dợm bước chân
ngăn phố nhỏ - đêm mưa phùn đỏ
giữa "mộng mơ"(1) tôi nghìn mộng mơ
*
mỗi khi lún tuột gam màu sáng
bức tranh đen hơi đất ươm mầm
ngày mai lại nắng vàng rơm rớm
mật chồi xanh gót đá quằn cong.
*
mỗi chiếc ghế câm tràn kí ức
đây nhà thơ, đây đóa danh hương
chàng nhạc sĩ, khóe tình trong vắt
hợp âm tan ... chàng mãi rong chơi?
*
rờ vách ván gân mờ gấp nếp
xếp dày rêm trò chuyện tri âm
buồn thang gỗ lối lên mòn khép
ngỏ ban công khách ngước âm thầm
*
một giọt nữa ly cà phê cạn
một giọt nhìn, em cất quẩn quanh
tôi đoán biết đầy tay hổ phách
Tùng dư hương đắng lẻ vuông bàn.
(Trần Thi Ca)
chú thích: (1) Đà Lạt - thành phố mộng mơ
LANG NGHE THAM THUY NOI THO DOI