
Âm đêm
Lại là tiếng trăng ngà rơi thủng mộng
Lại họ nhà mèo trên mái học ái ân
Lại xác lá va vào nhau mà nhớ
Lại tiếng tim, tim vỡ từng phần
Lại tiếng nhện bò quanh dây tơ trắng
Lại tiếng thời gian gãy từng đốt lưng chừng
Lại nghe hơi ấm về ngang thăm hỏi...
Tiếng đêm buồn chầm chậm trói toàn thân
Lại xác lá va vào nhau mà nhớ
Lại tiếng tim, tim vỡ từng phần...
Bài tháng chín
Tháng chín, mùa thu về khắp ngõ
Chân bước đâu cũng giẫm phải lá vàng
Phải chi gió trên đầu là sóng biển
Xé nát bờ ký ức mỏng tang.
Tháng chín, mùa thu tràn lên chiếu
Những con nai vàng về lại rừng mơ
Tay rất ngắn cũng ôm choàng được mộng
Cô gái chiều tô giấc ngủ xanh lơ...
Gọi mời
Mời em về sân tôi
Tôi sẽ đưa em đến thăm cây sung già trước sân và những câu chuyện treo trên tán
lá.
Có cậu bé ngây ngô dõi theo hành trình của con kiến nhỏ
Giấc mơ và con kiến đã rủ nhau trốn vào những hang động sâu thẳm thần tiên.
Mời em về trời tôi
Chúng ta sẽ ngồi ở những vùng mây xa nhất
Những vùng mây lãnh đạm với rừng người chật hẹp
Những vùng mây biết đoạn tuyệt cuồng phong
Những vùng mây may mắn giữ được chiếc áo hồng
Mời em về biển tôi
Vào một ngày trùng dương im lặng
Chỉ có lững lờ và chỉ có trôi
Mời em về lòng tôi
Vào một ngày trần gian không người lạ
Chỉ có mình và có ta thôi.
Nguyễn Đăng Khoa
Gửi ý kiến của bạn