Tôi đã gặp, kết bạn với Chú Đoàn Thạch Hãn, cũng đầy tình cờ, rồi vĩnh viễn chia tay Chú cũng đầy đột ngột như khi gặp gỡ.
Dù thời gian quen biết, chia sẽ những vui buồn, thăng trầm của cuộc sống, cũng như thời cuộc với Chú thật ngắn ngủi, nhưng tôi, tưởng như đã quen biết, thân nhau như ngàn năm trước.
Rồi chú đã đột ngột ra đi, ra đi thanh thản với hai bàn tay trắng (trắng thật sự) với một cuộc đời đầy hào sản, đầy ắp tình yêu. Nhưng có lẽ, điều còn lại duy nhất là tình người, nhiều bạn bè, thân hữu
đã không lãng quên, vẫn ngậm ngùi, dù luôn nói đùa với nhau 'Mày khôn quá, mày đi trước, còn có tụi tao đến thắp nhang và tiễn đưa mày'. Tôi đã chảy nước mắt khi chứng kiến và cảm nhận được
tình nghĩa đó.
Ngày mai, 22 tháng 10, chúng tôi những người sống sẽ gặp nhau, và cũng là lần thứ hai tiễn biệt Chú (Như người ta nói rằng, sau bảy bảy bốn mươi chín ngày linh hồn sẽ không còn ở Dương Gian), tôi cũng không biết được, linh hồn của Chú sẽ lên Thiên Đường (hay xuống địa ngục!) tùy theo mức độ thẩm tra hồ sơ của Thánh Thần. Nhưng tôi hy vọng, linh hồn của Chú không ngụ ở trần thế này nữa, vì đã ngụ mấy mươi năm, nếm trải những đau khổ, thăng trầm, những thị phi, bi lụy như thế cũng đã đủ cho một kiếp người rồi.
Còn một ngày nữa thôi, chỉ một ngày, linh hồn chú ngụ ở trần thế.
Cháu chỉ ước rằng, nếu có duyên, Chú Cháu ta vẫn là bạn của nhau ở Thiên Đàng (hay địa ngục). Vì cuộc đời này, chẳng hứng thú gì để mơ được tái sinh nơi trần thế, phải không chú Hãn?
Vĩnh biệt chú, người bạn già!
Gặp gỡ cũng đầy bất ngờ, vĩnh biệt nhau cũng bất ngờ không kém.
Sài gòn, 21 tháng 10 năm 2014.
Vĩnh biệt lần thứ hai chú Đoàn Thạch Hãn.
Nguyễn Bá Tuệ
Gửi ý kiến của bạn