Gối đầu dốc gió chiều tạ tội
Chiêm bao không hẹn ủi an ngày
Em về ngang phố đừng đi vội
Đừng để mưa thành mưa vãng lai
Bậc cửa xưa còn nơi trú xứ?
Trắng vùng kí ức vũng ban trưa
Hoang vu thất lạc câu đồng thoại
Chiều rơi khản tiếng một âm thừa
Thuốc đốt còn đau ngày dấu tích
Gió cười rát giọng phí sau lưng
Em qua mưa bão ngùi da thịt
Mông muội bàn chân lạc muôn trùng
Phương Uy.
Ý kiến bạn đọc
25 Tháng Mười 20147:00 SA
Phương Uy
Khách
Có khi nào do em đọc nhiều thơ của chú nên nhập tâm không ạ? Em đang tập tành thôi nên rất dễ bị ảnh hưởng bởi lối thơ của những người mình thích.
21 Tháng Mười 20147:00 SA
Uyển Di
Khách
Giọng thơ của Phương Uy có cái gì đó hao hao Du.