Kính chào…. Quí anh quí chị.
Tôi trân trọng, ngạc nhiên và thích thú được (anh em) trao cho việc có đôi lời đón chào nhà thơ Du Tử Lê rất mến yêu, của hiện tại, chúng ta. Từ một câu thơ duyên dáng lạ lùng, nhập tâm dễ nhớ :“tôi Lê. Lê. Lê. Lê nào?”, tỏa ra, bừng tươi lên tâm tình nồng nhiệt phấn-kích chung của cả một thời.
Một thời tâm tư Người-đi, Người-đến và Người-về đều “Cũng Một Nghĩa Như Nhau”, hồn hậu quê hương ấy rung động mới mẻ trong Lục-bát Du Tử Lê và trong lòng Người-ở-lại như vẫn còn rất nhiều những gợi-cảm riêng, chung, Việt Nam.Hôm nay, ở Boston, hay ở một nơi nào đó, đất khách quê người, chúng ta đón chào nhà thơ Du Tử Lê bằng niềm vinh dự Lục-bát, bằng niềm hoan lạc “cô-dâu Ngũ Cung theo chồng Lục Bát” về miền sống động có nắng yêu thương bền lâu rực rỡ, dịu dàng, tươi tắn trái tim.Xin mời hiện-thân Lục-bát “tôi Lê. Lê. Lê. Lê nào?” Du Tử Lê bước ra chiều-hạnh-ngộ của anh, của chúng ta. Vẫn còn đây, một niềm vui tràn đầy.... … … …
Riêng,Bài-hát tôi phổ nhạc (được) vào thơ anh. Khác lạ và rất khó. Nhưng lại rất thích thú như đi rước một sứ thần Cung Việt quen thuộc từ đàng xa về. Cách nào đó, vẫn là của anh. Bởi vì, Bài-hát nên-hình nên-dạng chính do nhờ bảo chứng lòng mến yêu thơ và nhà thơ.
Cảm ơn anh nhiều, Bài-thơ-hay.
Xin gửi vào đời dễ thương hiền lành “Thư Gửi Tác Giả The Color Purple” Thơ : Du Tử Lê, Nhạc : Nhất Chi Vũ. Nhất Chi Vũ /Boston.



Gửi ý kiến của bạn