và, đc. bình.
thảo nào ký ức tôi, xanh.
nụ cười cuối mắt, vẫn dềnh cuối, sông.
thảo nào ngón tay mùa đông,
cho tôi lửa ấm mà, không…đụng hàng.
thảo nào nụ hôn vội vàng,
chia tay bến đợi. ngỡ ngàng góc, đêm.
thảo nào thép vẫn cứ…đen,
sớm, hôm vẫn cứ…điệp viên. xuống hàng!.!
thảo nào con cua đi ngang.
mũi tên bay thẳng, riêng nàng đi…lui.
thảo nào cây thích đứng chơi.
con chim hót sảng, tưởng…tôi…là nàng.
thảo nào từng đi xuyên bang,
rừng phong vẫn đỏ lá vàng tương tư.
thảo nào núi sớm đi tu,
bỏ quên một đám sương mù ngưng bay.
thảo nào tay nhớ bàn tay
môi xa xôi nhớ những ngày…ở không!
thảo nào ai đó vẫn mong:
ngày viên kẹo bỗng… tuyên ngôn tỏ tình.
thảo nào trăng cũng… thất kinh
thấy em “cực chất” bóng, hình cũng…siêu.
thảo nào! thế nhé! thương yêu!
Du Tử Lê,
(Boston, Nov. 2014)