một chút lạnh sống lưng
khi cành hoa bất chợt nghiêng về phía khoảng không lặng câm
cơn mộng vô tư
không bay đi được
một cơn đau
rút ruột ngồi chờ
nỗi thấp thỏm cũng trôi dần về phía đại dương
vô cảm
lũ ào ạt một màu xanh da trời
một cuộc rượt đuổi hụt hơi
em về mong manh
bình minh thổn thức
cám ơn cái chau mày của em không định hình
vầng trăng hao khuyết
cho nẻo về gầy guộc
trên những con đường tháng ba
tháng ba hớt hải tầm xuân
tháng ba lỡ đi quá đà
phảng phất mùi hương và chút chạnh lòng êm ả
mưa nắng trầm ngâm sớm tối
một ngoảnh lại phù dung
thơ chiều cuối năm
1.
chiều long đong rét mướt
tung tẩy một vì sao
em lái xe với tốc độ năm mươi cây số một giờ
còn tôi
khuyết một bờ vai
dẫn dụ
2.
tiếng lá reo vội vã
quanh một chỗ ngồi vô tư
chút rủi may
cũng thăng hoa
thành niềm tin giấu mặt
3.
em đã đến và ở lại
làm cho bài thơ của tôi đầy lên
4.
đợi chờ một ngày cuối năm
ẩn ngôn thời son trẻ
sẽ bật lên thành lời:
chỉ chút nắng trong giấc mơ là có thật
Nhật Phong