Tôi đã đọc những bài lục bát
của rất nhiều nhà thơ… tôi hoan nghênh cách viết không cầu kỳ nhưng rất khó về sự
suy tưởng để cấu trúc thơ hợp lý. Có điều tôi muốn
nhắc nhở nhà thơ NHAT đừng vội khi cầm bút, ý tưởng
thì có đấy sao lại cấu trúc lối thơ lục bát có khúc
bị “cưỡng vần” thành ra nó bị “sống sượng”?
Khiến cho người đọc hơi bị khựng lại. Cần phải so
đo từng câu chữ hợp lý thì sẽ tiến xa hơn với phong
cách đã thể hiện. Xin gửi hai đoản thơ tiêu biểu của
nhà thơ “điên” mà tôi có lần đọc trên gio-o.com.
dáng cong bờ bãi (*)
1.
bờ hoang vú gió tròng trành
tay chạm hồn hoa nụ xanh ngậm
ngùi
gục đầu cây thở tàn hơi
mưa ngày nắng tắt vàng rơi
trăng tan
mùa dại thóc lép cười khan
thị thành con mắt buồn man mát
chưa
bóng ai bay trong cung xưa
nhạc run phách lạnh mộng vừa
điếng hồn
2.
bãi hoang vú mọc hóa cồn
sông cháy mùa khô cô hồn gọi
mưa
cười bung ngực tiếng dạ thưa
cung đường hút mắt ngày xưa ra
đi
hoàng hôn tắm gội vân vi
vớt tận đáy cốc làm chi thấy
ta
rọi đèn tìm sắc hương hoa
đường về bóng ngã đành xa
cuộc chơi
Một người yêu thơ
______
(*) "dáng cong bờ bãi" tác giả: Khaly Chàm (chú thích của dutule.com)
Bài này không gọi là cưỡng vần, mà sai niêm luật nên trở thành khó coi.