Ta về
ta về tụng một thời kinh
cành lan viễn mộng thình lình nở hoa
dế giun bất chợt khóc òa
mõ chuông thôn tính la đà tịnh không
ta về lạy một bến sông
tuổi thơ lãng đãng giữa dòng phù hư
điệu đàng khép bóng chân như
xênh xang ta ngậm tương tư giọt buồn
ta về nằm giữa trăng suông
trái tim nhiễu loạn buông tuồng sân si
đã làm chi, sẽ làm gì
thôi, ta cứ hát, nhòa mi lệ tràn
Xin đừng để lỡ…
tình cờ tôi gặp lại tôi
lửng lơ một kiếp luân hồi khói sương
nghe rằng mộng cũ hồi hương
giật mình chớp bể mưa nguồn thiên di
em từ độ rất sầu bi
trái tim vô lượng thầm thì nói thưa
một mai mưa gió cho vừa
cũng đành bỏ mặc mộng thừa điêu linh
cám ơn một chút yên bình
cô đơn tận tuyệt chỉ mình tôi hay
em về chút nắng cầm tay
xin đừng để lỡ một ngày có nhau
NP phan
Gửi ý kiến của bạn