1.Tuổi mây
Ồ em mong chực tan ra
như hơi sương mỏng la đà sớm
mai
ồ em ngoảnh mặt với ai
nắng trên cao tỏa gương đài
vắt ngang
thương em một thoáng hồng nhan
thương em trót lỡ đa mang nỗi
buồn
nhỡ mai con gió buông tuồng
phong phanh ngực áo ngượng ngùng
trời xuân
xin cho một nụ hồng trần
trắng trong ngần giữa muôn tầng
mây bay
2.Hồn xin kí gửi lá đa
dù muôn kiếp lá phôi pha vẫn
chờ
ngày đứt tháng đoạn vẫn mơ
đôi vai gồng gánh đôi bờ nhân
gian
nửa đang ở nửa vội vàng
tiếng chim ư hự giữa trời ràng
buông
trời vừa rơi tiếng chuông buồn
lung lay giấc mộng nửa chừng
buông xuôi
cuộc đời tung hứng buồn vui
trăm năm vẻn vẹn đôi tay ngửa
trần
3.Tháng hai vẽ bóng cỏ may
Trời hôm nay đứng bóng ngày
buồn sao
Hôm qua một trận mưa rào
Đất như thậm thụt nghẹn ngào
ngó lên
Mây che như những tấm phên
Ngót màu xanh giữa bầu trời hôm
nay
Tháng hai vẽ bóng cỏ may
Lả lay con gió gọi ngày buồn
thiu
Trên trời từng ngọn đìu hiu
Cỏ may đang vẽ trắng chiều
khói nhang
4. Sớm nay Thành Nội phủ gầy
đường xếch xác gió gật gờ
lụy đau
ngó ngang mặt nước một màu
rêu gàn xốc nổi ứa màu luênh
loang
một bầu gió đựng hàm oan
Bãi Dâu sương trắng thoảng làn
tóc mây
5. Này mưa, sắp giọt xuống thềm
Đắn đo chi giữa mà mềm bờ
vai
Giọt mưa kể lể kề tai
Từ khi ở bể miệt mài lênh
đênh
Giọt mưa mang số phận mình
Khóc ngày vắng số lặng thinh rỏ
buồn
Trầm ngâm nhìn giọt mưa buông
Trên đôi tay ướt nỗi buồn quá
giang
Mưa rơi kẹt lại mấy hàng
Buồn vui xen lẫn trắng màn khói
sương
6. Người cuộn gió đi về trời
bỏ tôi lưng lửng chơi vơi con
đường
mũ vành khăn áo lựng lưng
biển xanh góa phụ chớm dường
ngả nghiêng
ngây thơ chi lắm trường miên
sóng ì oạp thở biển triền núi
xô
trời đất bỗng hóa điên rồ
như con sóng chạm thềm trơ rùng
mình
người về phía ấy nhẹ thinh
người đi xô chạm thình lình mà
đau
7. Sớm sương còn rỉ rả cười
Ngõ xa còn rỉ rả người, chút
thôi
Điều gì vắng lặng vừa trôi
Để quên một giọt đang rơi lăn
tròn
Sương lăn qua một kỷ buồn
Rướm rươm một chút linh hồn
cỏ non
8. Câu chuyện của "thơ"
Thơ lên sân khấu đợi chờ
Bỏ quên cái ánh trăng mờ Nguyên
Tiêu
Bỏ quên áo tễu mão mều
Ngoài sân sột soạt gió chiều
lá đa
Hỏi: Cuội còn đợi Hằng Nga?
Giấc mơ trẩy hội ta bà mờ
sương
Thơ về đổ hạt song hường
Reo reo quán trọ mong dường chiêm
bao
Ờ, nghe một tiếng thở phào
Giấc mơ quán trọ thì thào: Hằng
Nga
Thơ tìm về bến đợi phà
Sang ngang bên ấy mong là gặp thơ
9. Mắt cười
Mắt cười em có mang theo
Buổi trưa gắt nắng em nheo mắt
cười
Mắt cười một thoáng đường
xưa
Đường ai lóng ngóng ngẩn ngơ
anh nhìn
Mắt cười một thoáng lặng
thinh
Nghe chao nghiêng cả sơn hà về
bên
Mắt cười một thoáng nhìn lên
Nghe trong thấp thoáng gọi tên
tiếng lòng
Mắt cười ai nhớ vành cong
Vùa tung tóc rối vụng đôi tay
thừa
Em về mang nắng ban trưa
Mang theo ánh mắt em cười cùng
hoa
Nhớ em mười mấy chưa qua
Vẫn đôi mắt ấy em cười với
tôi
Ngày đi để lại đôi mươi
Ngày qua quá ngõ mắt cười vẫn
em
10. Người về mỏng nắng bóng mây
nghe trong thưa thớt nhớ đầy
vấn vương
người về mỏng trắng con đường
nghe mưa chậm hạt mắt cười về
mơ
người về mỏng nắng ban sơ
nghe thổn thức nhớ nắng mơ mắt
huyền
người về nẻo nhớ hàn huyên
nghe bờ vai nặng lời nguyền vừa
qua
người về mang nắng cùng hoa
buộc tình hỏi nhỏ nhạt nhòa
nhớ ai?
người về cũng nắng mơ phai
ta về cũng lắm mơ phai đường
nào
người đi nẻo nhớ hôm nào
ta về mơ dấu mộng vào thiền
duyên.
Nguyễn Hoàng Anh Thư.