Trong cuốn "Phạm Duy nỗi buồn còn đó", tác giả Tạ Tỵ viết tên cô là Lệ. Trong tờ nhạc "Tôi Đang Mơ Giấc Mộng Dài" nhạc sĩ Phạm Duy ghi tên cô là Lê Lan. Sau này trong Hồi ký, ông Phạm Duy mới tiết lộ tên thật của cô là Alice.
Một chiều mùa Thu 1957, tôi tỏ tình với Alice và được nàng ban cho một cái ừ lặng lẽ. Lúc đó, tôi có ngay quyết định là mối tình này cũng phải cao thượng như mối tình giữa tôi và Hélène. Tôi bỏ ra 10 năm để xây dựng một cuộc tình mà kết quả là một số bản tình ca soạn ra để riêng tặng nàng, từ Thương Tình Ca (1956) cho tới Chỉ Chừng Đó Thôi (1975). Nàng cũng viết ra khoảng 300 bài thơ để tặng tôi, trong đó có bài tôi phóng tác thành ca khúc :
"Tôi đang mơ giấc mộng dài Đừng lay tôi nhé cuộc đời chung quanh..."
Năn Nỉ
Tôi đang mơ giấc mộng dài đừng lay tôi nhé cuộc đời chung quanh tôi đang nhìn thấy màu xanh ở trên cây cỏ rất lành rất thơm tôi đang nhìn thấy màu hồn của tôi thay đổi luôn luôn theo trời hoàng hôn màu đỏ mây tươi bình minh nắng trắng ấm trôi vào lòng những vì sao tím rất trong mảnh trăng vàng rỡ chờ mong tôi nhìn tôi đang nhìn thấy trong tim tình yêu bay những con chim tuyệt vời đừng lay tôi nhé cuộc đời tôi còn trẻ quá cho tôi mơ mòng.
(bài thơ thứ 102, trích trong cuốn Phạm Duy Nỗi Buồn Còn Đó của Tạ Tỵ)
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.