khi tôi đến, những gốc hồng khô khốc, gác cửa bảo: em không có nhà. em đi vắng đã lâu. chẳng ai biết bao giờ em mới trở lại!?! tôi tần ngần tự hỏi có nên vào? chiếc phong linh treo đầu hành lang gỗ dịu dàng nhắc: - nắng lắm đấy… nán lại chút đã!.! cùng lúc những dây hoa chuông treo ngược lấp lánh tiếng ngân, câm. trên cánh tay nối dài của dây tử linh lan những chấm đỏ rung nỗi niềm, đen (chia buồn người lỗi hẹn?) . tôi ngồi xuống chiếc ghế mây. trưa yên ắng. như những nốt lặng (không thăng, giáng) nơi bản nhạc cuối cùng của người nhạc sĩ, qua đời đã lâu. khi người đàn bà cuối cùng cũng bỏ đi (cô muốn tìm cho mình một nốt lặng nằm ngoài khuôn nhạc?) . trên chiếc bàn vuông, vết son, dẫu nhạt (tựa nán chờ tôi?) trên một tách trà. . tôi nhớ những buổi trưa chúng ta ngồi uống trà… thực ra chúng ta không uống trà!!! chúng ta uống nỗi chia, xa (và), xót, thương nhau. lận đận. . tôi uống từ ngực em hương sen ướp kỷ niệm. tôi uống từ cổ em mùi dầu gió xanh pha kẹo chanh luôn cả những điều cần giữ lại. đó cũng là nơi tôi từng cúi hôn em môi không son (thơm biệt, ly ngay khi chúng ta đang là một). . nhân gian không tìm mình! họ tìm ai nơi bóng hình kẻ khác? ngộ nhận kép!?!
2.
khi tôi đến người bạn già ngỡ ngàng, ôm ngực ho. ông hỏi tôi, phải bên ngoài đang mưa? tôi nói, vâng. tầm tã. ông hỏi thăm những ngày tôi mất tích. tôi nói, tôi vẫn ở đây kia mà! (kể cả khi tôi thực sự không còn nữa). người bạn già hỏi có đói? tôi nói, hẵng gượm… ngay bây giờ, xin cho tôi một chỗ ngả lưng. người bạn già dẫn tôi vào căn phòng ẩm, mốc. ông bảo, lâu rồi không có người ở lại. tôi bước tới chiếc cửa sổ nhỏ đóng / mở bằng tay sắt quay. hoen rỉ. mưa dịu dàng ký thác vào khung kính những giọt lệ buốt. tưởng niệm. . dưới thấp, sân tập bóng (không người chơi), ngước nhìn tôi. tôi nghe được tiếng trái banh quá khứ bật / dội liên hồi những tử âm, mang theo nhiều giọt nước… nơi bức tường vỡ.
3.
khi tôi đến ngôi nhà có cây hoa sứ sủi bướu / ngả, nghiêng / tháng, năm ân, nghĩa. một người giống tôi: mở cửa. bước ra. từ tốn, bảo tôi vào!!!
Vì Roll ơi, Ông Ngoại sẽ quay về,/ Ông Ngoại sẽ nghe, khi con gọi/ Sẽ đau, khi Roll khóc,/ Sẽ hạnh phúc chan hòa, khi Roll nở nụ cười./ Và Roll ơi, đây là lời nói thật.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.