Chào Nhà Thơ Du Tử Lê
Ở Sài Gòn có nhiều tiệm sách cũ, lúc trước còn bày bán trên vỉa hè. Cũ quá, hơn 40 năm rồi, nếu có còn cũng đã ố vàng... Tôi vào một tiệm sách cũ, hỏi: "Có bán truyện cũ của miền Nam in trước 1975 không?" Chủ tiệm nói: "Cũ quá rồi, không còn đâu anh ơi!"
Hồi mới "giải phóng", tôi cũng thường hay đi tìm mua sách cũ, lúc đó còn dễ kiếm. Tôi nhớ con đường Đặng Thị Nhu, lúc ấy chuyên mua bán sách cũ. Có lần tôi mua được cuốn "Mộng Và Thực" của Duyên Anh Vũ Mộng Long. Về đến nhà, leo lên giường đọc ngấu nghiến. Có khi tôi rưng rưng cầm trên tay một cuốn sách. Chỉ những đứa trẻ con sinh trước 1975 mới có cảm giác đó. Nét vẽ minh họa của họa sĩ ViVi Võ Hùng Kiệt chẳng nhầm lẫn với ai. Nhất là những đứa học trò không có tiền mua, cũng không có tiền thuê (mướn) truyện; chỉ đợi bạn bè hay người lớn đọc xong là vồ lấy...
Đứa nào còn nhỏ chưa biết đọc? Loại truyện tranh Sách Vàng là số một. Nó tha hồ với Xì Trum, Tin Tin, Lucky Lucke, Phan Tân Sỹ Phú... Lớn lên chút xíu thì có tủ sách Mây Hồng. Loại Hoa Xanh thì tình cảm nhẹ nhàng. Loại Hoa Đỏ thì phưu lưu mạo hiểm. Mới biết yêu, chớm buồn thì có Loại Hoa Tím! Lớn nữa thì đọc tiểu thuyết của Dung Sài Gòn, Võ Hà Anh, Chu Tử, Lệ Hằng, Nhã Ca, Nguyễn Thị Hoàng... Còn thích đọc truyện viết về lính thì có Nguyên Vũ, Hoàng Hải Thủy...
Riêng tôi, thì tôi khoái nhất Duyên Anh, với Thằng Vũ, Thằng Côn, Con Thúy... Mà nhà văn Duyên Anh cũng ngộ. Lối viết giản dị dễ hiểu, ông ấy bảo là cứ bắt chước theo lối hành văn của cuốn Quốc Văn Giáo Khoa Thư là được. Nhà văn Nguyễn Mạnh Côn viết lời tựa, khen
Thằng Vũ là một thứ vàng mười văn xuôi. Người ta làm phỏng vấn , ông ấy nói, trên đời này chỉ có hai cách viết: Viết cho người ta cười hay là viết cho người ta khóc? Viết cho khóc thì phải trái ngang, tréo ngoe những mảnh đời, chia ly của cha mẹ, vợ con, anh em. Viết cho người ta cười đòi hỏi một ngòi bút phải thật có bản lĩnh, cho nên khó hơn!
Còn rất nhiều tác giả nhà thơ nhà văn khác mà tôi không nhớ hết, tôi chỉ biết mỗi người họ có chỗ đứng riêng. Tôi đồ rằng, với 20 năm văn học nghệ thuật miền Nam (1954-1975) đã nuôi dưỡng tâm hồn những đứa trẻ biết mộng mơ, trong đó có tôi, là rất nhiều. Tôi sẽ cám ơn họ
, các vị tiền bối, nếu có dịp...
Tự nhiên sao tôi lại nổi hứng viết dài như thế này? Vì cái việc đi tìm lại những cuốn sách đã cũ đó thật là gian nan, như mò kim đáy bể! Mò kim đáy bể phải có một tấm lòng! Đứa trẻ con thời ấy không chừng bây giờ đã có cháu ngoại. Thế mà vẫn chưa chịu thua đâu. Cả một danh sách dài liệt kê tới 9 đầu sách, làm sao mà tìm. Thời buổi này cũng may còn có internet, nhưng nếu bạn mất một tấm hình chụp hồi còn nhỏ, thì internet cũng bó tay. May sao, tôi tìm thấy có 02 đường link:
Một là Mắt Lệ Cho Người https://goo.gl/NnjBRy. Hai là Mắt Thù https://goo.gl/BExEbC
Thôi thì tôi gởi đến ông tham khảo vậy, Nhà Thơ Du Tử Lê. Chúc ông vui!
TÀN CHIẾN CUỘC