Nhắc
tới Bình Địa Mộc là nghĩ ngay tới thể loại truyện cực ngắn. Tuy là truyện cực ngắn nhưng tư duy và ý nghĩa của những câu chuyện đó lại không hề ngắn. Những tư duy sâu sắc, những ý nghĩa đa tầng đã được ngòi bút từng đi qua những thăng trầm cõi nhân sinh của Mộc khắc họa rất thành công. Đọc truyện cực ngắn của Mộc khiến tâm tư người đọc luôn căng
ra như những sợi dây đàn.
Tôi chỉ quen biết Mộc qua fb chứ chưa từng một lần gặp gỡ trò chuyện với anh, nhưng qua những trang viết tôi thiết nghĩ, hẳn đó là một con người luôn sống trong thường trực suy tư về thế sự, giàu tình yêu quê hương và những kiếp người lắm lắm. Ngoài mấy tác phẩm truyện cực ngắn đăng trên trang Du Tử Lê, Mộc còn cả một gia tài kếch xù những câu chuyện cực ngắn mà anh chưa gửi đi.
Trong tương lai hy vọng anh sẽ tiếp tục gửi và trang nhà Du Tử Lê sẽ là cầu nối đưa những tác phẩm “tuyệt vời” đó đến với độc giả.
Bên cạnh văn xuôi mà không nhắc tới thơ Mộc sẽ là một thiếu sót, trầm trọng.
Thơ
Mộc đa phần đều là những bài thơ về thế sự, được Mộc viết bằng những ngôn ngữ lắm lúc trần trụi, nhưng ẩn sau đó là những day dứt xót xa về cuộc đời.
Một ngày không xa tôi tin Mộc sẽ được người ta biết đến và nhắc nhiều tới những tác phẩm của anh.