Em trở về góc cũ đợi ngón đàn tài hoa của thằng giai bên kia cửa phố
Anh đi trong ngõ vắng
Lá sấu rụng
Cơn lốc nhỏ gió đùa
Tiếng gọi từ dưới đường qua hàng cây lọt vào cửa sổ
Anh đạp theo em qua cầu Sông Cái đến tận nơi sơ tán trường em
Một lần anh đã mơ làm Robinson
Chỉ hai đứa mình sống nơi Bãi Giữa
Chiều nay trên Hồ Tây có một con thuyền lênh đênh
Trong rặng ổi những cuộc tình đều thơm mùi ổi chín
Em giận ai nửa khuya một mình đứng khóc bên đường
Anh đưa em về nói với mẹ không phải anh đâu nhá
Em vẽ trên bức tường nhà mẫu giáo những thằng bé đánh trống thổi kèn
Sao em cho tất cả đều mặc áo sọc như anh đang mặc?
Tết năm nào chúng ta dung dăng đón giai thừa bên Hồ Gươm
Anh định nói với em một điều gì nhưng tim anh loạn nhịp…
Chỉ một chút chạm thật khẽ lướt qua bờ môi
Ghi nhận nhiều hơn nỗi hàng ngày nặng như quả tạ,
Ký ức như bóng mây bồng bềnh
Chợt quên chợt nhớ…
Tháng
10/2015