Ngất
ngưỡng tôi, ngất ngưỡng hàm hồ Tự
một thuở đã thành trăng mật Quấn
quít em như loài bạch tuột Ta
nằm dài u uẩn san hô Ta
là sam đeo bám đời nhau Không
một phút rời xa yêu dấu Giấc
ngủ trưa quạnh quẽ quê người Thắt
gút nỗi lòng ta cổ độ Theo
vầng trăng non cao chiếu rọi Thân
phận người giữa chốn trần ai Ta
là ai mà mê mẩn quá Cuộc
biển đời dấu tích tàn phai Giữa
sông mê ta còn quá bận Giấc
ngủ trưa chưa đủ nồng nàn Thì
ôm em một đời lận đận Cuộc
đổi dời là chuyến đò ngang Ta
là sam nên gỡ không ra Dù
biết tháng ngày qua rất vội Ta
hàm hồ níu kéo cuộc chơi Thú
tội cùng người, lời xin lỗi Cùng
vượt qua cơn gió kinh thiên Bao
nhiêu năm xuôi chảy về thiền Ta
cùng em về chung lán trại Cuộc
đời nào cũng đến vô biên
Tự
kinh Thầm
thì, thầm thì, rậm rịt Tiếng
cầu kinh trong
đêm thâu Ba
la mật đa yết đế Hãy
quên cuộc sống nát nhàu Đã
qua bên bờ bỉ ngạn Lời
kinh chảy suốt qua tâm Gió
ngoài hiên tuôn thốc tháo Dội
qua tiếng kệ âm thầm Ba
la mật đa thời Quên
giọt máu bầm năm tháng Quên
hết những trò gian lận Trở
về gốc cội nghỉ ngơi Thầm
thì, thầm thì, tiếng mõ Ngũ
uẩn, phút giây cuồng nộ Hãy
quên, hãy quên, hãy quên Nằm
kề trang kinh bát nhã
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-260-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Khi gặp Bùi Xuân Phái, thấy nhau, chúng tôi cùng bùi ngùi. Chúng tôi không nói được với nhau một lời nào!.! chỉ nhìn nhau. Mặc cho những giọt mắt già nua, hiếm hoi, lặng lẽ chảy…
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.