ở cuối con đường.
có một thế giới khác với thế giới này
thế giới không có gương soi
không có ảo ảnh
người không có bóng
vật không có bóng
cỏ cây không có bóng
chỉ duy nhất mình đối diện với chính
mình
chỉ duy nhất nó đối diện với chính nó
đã đi đến cuối con đường
là đi đến tận cùng của sự vật
sự trơ tráo tận cùng
sự nhố nhăng tận cùng
một biến thể khác
lờ mờ hiện ra
ở cuối con đường
tận cùng của thế giới hân hoan bi lụy
gồng mình một ngã ba
của ý thức thăm thẳm huênh hoang
hoặc không có gì cả
mọi thứ phẳng lỳ không hình thù không
đường nét
không nhập nhoạng đi về
một chút hồi quang
những lát cắt tình cờ
một lát cắt muộn phiền cứa vào hoang
vu
lấp lửng đằng sau nụ cười thỏa hiệp
thẫn thờ những hạt mầm
chờ mùa gieo hạt
mùa đau
một lát cắt nhọc nhằn
đẫm nước mắt biển khơi
lời hứa hão chơi vơi chân sóng
ngày - phẫn nộ
đêm - cuồng vọng
đánh bài lộng giả thành chân
một lát cắt ngậm ngùi thế sự bàng
quan
thôi tiễn biệt một lần áo đỏ
bước em đi
lòng muối xát
hờ hững một chân trời
xanh cô đơn
một lát cắt bình yên
nát lòng người chờ đợi
một đòn đau thấm đến mai sau
sóng vỗ vào nỗi trở trăn cùng cực
gió vần xoay
và sóng lẫy lừng
Nhật Phong