BUỔI SÁNG
Tiếng Mẹ làm nên tuổi thơ
Buổi sáng không nói gì âm thanh yêu thương tràn qua bàn tay luồn tóc mềm
Qua cửa sổ ngày đang
lên nao nức
Ngón kể gian truân từ ý nghĩ
Tóc xanh thành mái yên
bình
Buổi sáng chiếc áo cánh (vải tám )mẹ phơi trên khóm lài như
làn sương mỏng
ngày gió hiền và nắng thơm như mộng
hớp ngụm chè tươi thanh ánh mắt mười ba
Buổi sáng vui tròn theo tay giần sàng của mẹ
Gạo trắng như hoa sứ ,thóc nằml im dim ngủ
Chụm vào nhau năm ngón mẹ khéo là
Buổi sáng nắng bập bênh trên tàu lá chuối
Có nỗi nhớ từ tương lại chị hát rue m mẹ ngồi chằm nón
Tiếng tát nước lên đồng như tiếng nhạc
Ánh mắt cha cười trong tiếng búng con rô
Đôi chim sẻ ngày xưa đậu xuống cành tre nhìn từ cửa sổ
Buổi sáng ríu ran đến tận bây giờ
Diễn ngôn
Đôi môi khép thơ nổi
trên tầng giấc ngủ
Nằm ngoài tiếng thở những cánh hoa màu nhung kiễng
gió
Mây lướt nhanh qua đám mưa vừa thả xuống
Những thân quen bị ruồng rẫy hóa bèo khô hanh nắng
Và đám cỏ mượt bên ngoài tiếng thở
Đôi mi khép thơ đè lên tiếng thở
Một bông hoa kiễng đồng bạt gió
Cánh cò vá đêm vào cành mềm
Đôi môi khép một tiếng cười bên ngoài giấc ngủ
Đôi tay khép sóng trào bên ngoài giấc ngủ
Tiếng bàn chân đi dằng dặc cơn mê
Đóa hoa thu mình kiễng gió
Bầu trời thu mình trong thơ
NHỮNG BÔNG HOA THỨC GIẤC VÔ CHỪNG
giữa những
cánh đồng bước chân dẫn cơn mơ từ phố
có thể chẳng
đi đến đâu
chỉ biết đã đi rất xa
đôi mắt
như mưa mùa thu
dẫn lối
lặng im hở
hang một hơi thở dài…
tĩnh lặng
một tiếng gió mềm mại như sóng
những bông
hoa thức giấc vô chừng
mê man tỏa
hương
thời gian
sánh lại trên đôi môi mím chặt
lặng im hở hang một hơi thở dài…
cơn ngủ mê
không báo trước
thảng thốt
những bông
hoa thức giấc vô chừng
cơn mưa
chì chiết làn hương thắm gió
đêm ẩm
sâu vẽ bùa
trên cánh mỏng
hương thơm láng giềng thức giấc
thảng thốt
nép vào ngày hoa nắng xanh