dấu chân phiêu lãng
hững hờ một chút buồn vui
câu thơ chuếnh choáng ngủ vùi tóc mây
cơn mơ chưa thoát trùng vây
cỏ hoa thương nhớ hao gầy tháng năm
ơi em bối rối nguyệt cầm
đất trời giận dỗi gọi thầm nắng mưa
con đường khởi tự ban sơ
dấu chân phiêu lãng bất ngờ hoang
liêu
gánh
cho tôi gánh chút thờ ơ
bỏ sau lưng cả một bờ tử sinh
gom về một chút lặng thinh
cho đêm động loạn mở bình minh say
cho tôi gánh chút rủi may
vung tay quá khứ ăn mày mai sau
ăn đong một chút thu sầu
cho tâm vọng tưởng, bạc
màu nhân duyên
Gửi ý kiến của bạn