Khắc
Ghi Lần Cuối
Đuổi
nhau từng giọt lệ trong
Rơi
vào trang giấy nặng lòng vỡ toang
Ngổn
ngang muôn tiếng thở than
Dọn
lại ngay ngắn thành hàng câu thơ
Nông
sâu hai nhánh bơ vơ
Huyết
sầu rong ruổi thẩn thờ ngày đêm
Nối
chung mạch đập muộn phiền
Để
cho máu chảy về tim tưng bừng
Tóc
thề buông thác trên lưng
Sợi
dài sợi ngắn đã từng sóng đôi
Chậm
chân một chút sợi ơi
Bước
nhịp thong thả rót lời với nhau
Rèm
mi lay động xôn xao
Xuyên
qua lấp lánh ngôi sao mắt người
Ghi
sâu hình ảnh một đời
Mang
theo canh cánh bên tôi nhớ nàng.
Tìm Tương Tri
Thơ
là những giọt nắng vàng
Gửi
vào trong đất muôn ngàn nụ yêu
Thơ
là hoang đảo cô liêu
Thả
trôi thông điệp kêu rêu với đời
Bắt
cầu ô thước gọi mời
Tôi-người
chấp bút cùng vơi nỗi buồn
Thơ
là tiếng sáo chiều buông
Âm
rơi người đó lệ tuôn tôi này
Bàn
tay níu lấy bàn tay
Hữu
duyên thiên lý buộc dây tơ vào
Thơ
là tìm đến với nhau
Người
nam kẻ bắc phương nào mà trông
Vô
danh vô phận long đong
Lên
thành thị từ thôn quê
Áo
thâm guốc mộc gót mê chân chùn
Thơ
là mong gặp bao dung
Xin
người thương cảm nhé đừng mỉa mai
Bao
phen bươn chải miệt mài
Cánh
thơ tơi tả mơ hoài tương tri.
Vân
Trình