Mùa
xuân ra ngắm biển
Biển phương này đa đoan...
Ngư dân đang hấp hối
Chài lưới đời tan hoang!
Mùa xuân ta ngắm biển
Núi sông buồn miên man
Biển ngoài kia bật khóc!
Có ai sầu quan san?
Mùa xuân ra ngắm biển
Hình như không còn ai?
Thấy núi đau sông xót
Việt Quốc nhạt hình hài !
Mùa xuân ra ngắm biển
Biển không còn tương lai
Ta không còn đất sống
Em không còn mộng mơ
Mùa xuân ra ngắm biển
Biển bây giờ trơ vơ
Hỡi! Quang Trung, Thường Kiệt
Biển mất rồi ai ơi!!!
Sài gòn, 9.1.2016
Gửi ý kiến của bạn