tạ
lỗi hoàng hôn
bàng
hoàng ngày bầu trời không xanh
hoang
dã một mùa thu
trong
anh
lửng
lơ một vầng trăng khuyết
sóng
lượn lờ
môi
mặn chát
một
cung mi thứ xanh
có
khoảng lặng đến tái tê lòng vắng
vắt
qua tiếng chim mù sương
thảng
thốt ngày nắng vàng đi biệt
mưa
ràn rạt
quất
vào dĩ vãng
thôi
đau
ngày
em gạt lệ
anh
cúi đầu
tạ
lỗi
một
hoàng hôn
ru
ngày
ta khóc
giữa
cội đời
ngỡ
ngàng
núi
thẳm đã rời sông sâu
chỉ
còn
một
chút niềm đau
ru
ta ngủ
giữa
trái sầu phù sinh
NP phan
Gửi ý kiến của bạn