Chưa gặp Đinh Cường lần nào.
Ôi! Tiếc quá
Anh đã ra đi
Dù đã được Thành Tôn thông báo
Anh bị bịnh nặng nhiều năm qua
Sẽ không qua khỏi
Mà không ngờ anh ra đi sớm hơn tôi tưởng
Tôi biết anh lúc tuổi còn xanh
Lúc tóc còn đen
Anh là họa sĩ trong nhóm họa sĩ Trẻ
Anh triển lãm tranh
Đây đó
Khắp cùng trên đất nước mình
Và ngoại quốc nữa
Tôi xem tranh anh trên báo
Mê tranh anh
Vì chỉ biết một điều
Tranh anh nhìn là thấy đẹp
Tôi hy vọng sẽ được
Gặp Đinh Cường một lần
Bằng xương bằng thịt
Như tôi đã hy vọng
Sẽ gặp Phùng Quán, Trần Dần, Hoàng Cầm, Phạm Duy, Trịnh Công Sơn, Nguyễn Bắc Sơn, Sơn Nam, Bình Nguyên Lộc, Mai Thảo, Thanh Tâm Tuyền, Trang Thế Hy...
Mà không được
Không có dịp nào chạm mặt
Những bạn văn mà tôi yêu quý một thời
Tất cả đã ra đi thật xa
Bây giờ đến lượt Đinh Cường
Tôi vẫn dặn dò Thành Tôn
Khi nào Đinh Cường qua Cali nhớ nhắn tôi
Để tôi được mời anh ly cà phê
Được nhìn anh
Được nói chuyện với anh
Chuyện tầm phào
Cũng được
Thế cũng hả lòng
Khi Nguyên Minh và Trương Văn Dân
Từ Việt Nam qua thăm Mỹ
Có đến nhà tôi
Uống ly rượu nhạt
Bạn nói sẽ qua thăm Đinh Cường
Tôi liền nhờ Nguyên Minh gởi tặng Đinh Cường hai quyển sách của tôi mới in
Nguyên Minh đem đi
Rồi biền biệt
Không nghe tin tức gì
Không biết Đinh Cường có biết cái tình của tôi gởi tặng anh không?
Để anh đọc trong những ngày nằm bịnh
Có thể lúc nhận sách tôi là anh đã vào thời điểm cuối
Nên anh không còn sức mà đọc nữa rồi
Bây giờ thì hết dịp gặp
Chúc anh đi đường về phía bên kia bình an
Bên này
Tôi vẫn nhớ anh
Xem tranh anh hằng ngày hằng bữa
Trần
Yên Hòa