lụa
buổi
sáng nào đi qua
vẫn
mang hoài bóng dáng
buổi
sáng nào tình cờ
ta
nghe lòng nằng nặng
mùa
xuân
em,
áo lụa qua đồi
của
một thời hoa bướm
mùa
xuân vàng thắm đượm
đâm
lộc biếc, hồn tôi
ánh
mắt
tia
nhìn nào rất vội
ánh
mắt nào phôi pha
mùa
xanh
trời
đổi nắng
em
có về, mưa xa…
giọt
mưa phai
mưa
trên tay mòn mỏi
mưa
không kịp bên trời
mưa,
em về ướt áo
hồn
sáng mùa xuân tươi
hồn
rạng trời mưa phai
lá
non, màu nắng cũ
nắng,
một mùa rạng rỡ
gió
đã về, non xa
rực
áo mùa nhung nhớ
ta,
hồn cũng nhạt nhòa
thương
hoài màu nắng cũ
lối
ánh
sáng nào bao dung
trên
bàn tay ngọc bạch
trên
mộng ước không cùng
trên
lối mùa xanh thơ
NP phan
Gửi ý kiến của bạn