Vì em anh sợ yêu đương
Mai sau sẽ chọn con đường lẻ loi
Mong cho qua hết kiếp người
Phiêu du cùng nắng mỉm cười với trăng
Ngắm mây bay thốt lên rằng
Đời còn có chút gì chăng bám vào
Hôn môi trong gió ngọt ngào
Dỗi hờn vô cớ bắt sao dỗ dành
Anh sợ những sáng đến nhanh
Cô đơn theo ánh dương quang ùa về
Đánh thức muôn nỗi tái tê
Tưởng rằng em giống cơn mê lụi tàn
Nghe lòng mất mát tan hoang
Ngỡ đâu vực thẳm điên loàn dưới chân
Anh sợ, sợ đến vô ngần
Như con chim sẻ ngại gần cung tên
Vì em anh sẽ lãng quên
Cuộc tình kế tiếp có trên đời này.
Vân Trình
(1/2016)
Gửi ý kiến của bạn