NHƯ GIỌT TÌNH THIÊN THU
Bên ly café sáng
Thời gian như quên trôi
Con chim chuyền lảnh lót
Cất tiếng ca yêu đời
Bên ly café sáng
Ơn em mắt đưa tình
Hồn ta bay lãng đãng
Bên dấu đời phiêu linh
Em vô ưu thánh thiện
Ta mòn gót sông hồ
Chợt thấy hồn trẻ lại
Dường như biết làm thơ
Em con ngoan của Chúa
Thơm như lời Thánh Kinh
Ta đâu là linh mục
Dấu buồn trong lặng thinh
Nhân tình còn điên đảo
Dẫu ta tận gian truân
Trái tim ta rộng mở
Nên yêu đến vô cùng
Cười tươi lên em nhé
Để đời lóng lánh hơn
Đêm tàn cơn mê ngủ
Quên đi hết giận hờn
Bên ly café sáng
Rồi xa lắc mịt mù
Từng giọt rơi lặng lẽ
Như giọt tình thiên thu !
GHEN
Hay ghen là tính đàn bà
Ra đường ta chỉ la cà vài em
Nhậu say cái tật hay quên
Không xóa tin nhắn cả đêm nhức mình
NHẬU MỘT MÌNH
Buồn buồn uống rượu một mình
Nhìn trong gương chiếu ai hình giống ta
Chắc đời gã cũng xót xa
Nên ngồi nhậu với bao la đất trời
KHÔNG TIỀN
Không tiền mua đủ cuộc chơi
Thôi ta đành chịu nửa đời bỏ hoang
Từ ngày em bước sang ngang
Màu hoàng hôn tím dạ lan chết rồi
TÓC MÂY
Tóc mây em thả lên trời
Hình như có sợi trói đời của ta
Để giờ ngồi nhớ thật xa
Em đi hút bóng đêm tà tịch xưa
YÊU NHAU
Yêu nhau đâu sá nắng mưa
Trăng tròn rồi khuyết cũng vừa tóc tơ
Bạc tiền danh lợi đừng mơ
Túi ta chỉ có bài thơ tặng nàng!
Gửi ý kiến của bạn