PHƯƠNG UY - Thơ

13 Tháng Năm 201612:00 SA(Xem: 5868)
PHƯƠNG UY - Thơ


PHONG LINH TRẮNG 

 tìm về phía bờ tuyệt vọng
 để thấy thân còn là mình

 em bên kia màu áo mỏng
 lẻ loi một tiếng phong linh
 
 Tìm về phía là ảo ảnh
 loạn ngôn trong những lần điên
 người đi là đi biền biệt
 chờ chi giọt nắng rơi thềm?
 
 tìm những hoạ hình bóng nước
 nghe lộng về những u buồn
 trở trăn chi tàu lá lật
 để đêm ngằn ngặt đêm tuôn
 
 tìm về môi hôn đã cũ
 có còn dội những cơn đau?
 dấu thánh của ngày chúa nhật
 vẽ được không, những nhiệm màu?

 
TỊNH CA MÙA CŨ
 
 ám ảnh tôi
 đau
 niềm đau từng kiếp
 vận âm thanh
 nghe nhật tụng xô bồ
 ngày vong nô
 nhận từng phiên âm gãy
 ám ảnh luỵ phiền
 thương hải mù mưa
 
 nhập siêu tôi
 nhập từng cơn
 đau mãi
 ngày là xanh
 tím đỏ hay là vàng
 ngày qua tôi
 từng canh
 ru tiếng nấc
 dọn chỗ nằm
 cho phiến gãy
 lang thang
 
 khát khao tôi
 ngày tháng tư nhập thất
 tịnh thanh âm
 đừng vọng tiếng em cười
 đừng để gió
 ruổi rong bờ kí ức
 mang về tôi
 vằng vặc tiếng em xưa
 
 khúc tịnh ca
 em gọi về nắng cháy
 tháng tư qua rồi tháng năm cũng qua
 tôi lặn ngụp tôi u mê
 tâm tưởng
 úp mặt rồi
 gột giặt tháng ngày xa
 
 rỉ hoen tôi
 cho từng mùa ân ái
 hóa mù sa rồi không nhận mặt người
 em ở lại phía bên bờ cát lở
 tràn cung khuya
 rấm rứt ánh sao soi
 đừng tỏ mặt
 đêm như ngày
 lạc vận
 nghe bài thơ cũng bức tử lâu rồi
 em cứ đến
 dẫu niềm đau không thật
 soi dùm tôi
 giữa hư ảo nông vơi 
 
 
THẤT LẠC TRĂNG
 
 lâu rồi không viết về năm tháng
 mới hay hương đã loãng hơn rồi
 chiều nay nhập phím dương cầm lạnh
 giêng hai không hẹn những mùa trôi
 
 lâu rồi không nhận bàn tay nắm
 em của mùa xưa nay nơi đâu
 dằn vặt quên từ đêm ngõ trước
 mưa đã tạnh nguồn bên ngõ sau
 
 lâu rồi không ngắm trăng trong nước
 hương sứ ngày xưa hoá ảo hương
 mùa cũ chỉ còn là kí ức
 nghe trăng thầm lặng rớt bên đường
 

 DỤ NGÔN

 
 dại khôn khôn dại
 ngạn ngục thiên đàng
 những đứa trẻ đã lâu chưa kịp lớn
 có hiểu lúc nào nên giữ nên buông?
 ngày qua hai buổi
 nắng đi hai lòng
 những con đường không kịp lối
 hầm hập trời xanh không mây
 tháng Tư đổ dung nham nắng
 em cầm trên tay
 vò nước cam lồ thời xa lắc
 ngát hương đến lúc này
 gió níu giọt dương cầm đã lắng
 vọng về từ cao xanh
 người không còn bóng
 chỉ còn nỗi buồn lang thang
 tháng Tư gió đi hoang
 kí ức ruổi rong cát trắng
 biển còn rộng đến lúc này?
 hay là em hay là tôi hay là xa vắng?
 gió níu lời dương cầm nhập thể
 trầm hương xanh xao đêm
 ngõ tối lối về sâu hút
 vũng buồn có dày thêm?
 ừ dại khôn khôn dại
 trăm năm một chấm mơ hồ
 tràn trên vách trắng
 là bóng trăng lô xô
 ừ dại khôn khôn dại
 ngạn ngục thiên đàng
 đứa trẻ trong tôi chưa kịp lớn
 em đã vội vàng sang ngang.
 

 TRIỀN RÊU CÒN XANH


 đã hỏi giữa hư không

 ngày câu hỏi hương tàn
 bàn lạnh nhập kinh siêu độ
 khi nào vãng sanh?
 
 đã hỏi giữa đêm đen
 nơi nào mình trú ngụ
 lộng dây tỳ bà đứt đoạn
 yêu tinh khóc giữa mù trăng
 
 đã hỏi trúc tre đầu ngõ
 đâu tiếng gió đại ngàn
 ngày về nơi mù xa đó
 mồ côi một trận lang thang
 
 cầu vồng bâng khuâng mộ gió
 âm u lặng ngát lưng đồi
 mình về có ngang qua đó
 triền rêu còn xanh một tôi
 
 RỜI
 
 Sáu
 rạc rài chổng bốn vó
 chó bốn vỏng
 ngất ngư lưng nạc
 mỡ
 những thứ nhiều mỡ
 là thường ngấy
 ngán
 chán
 lục lọi trong những đống rác
 tìm từ xa thăm thẳm
 thum thủm
 con đàn bà vu cáo
 cao vú (một kiểu nói lái vừa hóng hớt, không bản quyền)
 có khi to không là cao
 
 tám
 sở trường của những loạn ngôn
 hoang tưởng
 sự ảo tưởng thường quá trớn
 không có tay thắng
 không có cục canh cho bánh xe dừng lại đúng chổ
 quá đà
 
 bát
 y bát truyền chân không phải lúc nào cũng chân
 thật giả khó phân
 hà huống tốt xấu
 lộn xộn
 lộn lèo lẻo
 những xàm ngôn không căn cứ
 giai thoại là gán ghép
 ưng thì nói ( lại không thể không nói lái oi thì...)
 dựng thành lịch sử không lịch sự
 cái cục gạch
 dây cột quần
 định chửi mẹ nó
 mà thôi
 xác chết già không đáng .
 

THẤT LẠC XANH

 
 những khúc hát đi lạc rồi
 ngày phong ba phủ kín lối
 đã quá chiều sương rồi
 tôi sao còn đợi?
 
là đôi mắt đã nặng rồi
mình về sao thấy lối
là mỏi chân rồi
giày xưa bỏ quên bàn chân
 
Giọt trăng thuỷ tinh đã vỡ rồi
âm xưa còn ngân
mình về đêm sâu thăm thẳm
giọt trăng buốt xuống trần
 
kí ức xanh ngút ngàn rồi
con hồ ly úp mặt vào tay mà khóc
đêm không còn là đêm
chỉ còn thăm thẳm mưa xanh
 
là phiến gió vừa rớt lạnh
thềm rêu một chiều dĩ vãng
là những đứt khúc tình xa
môi non như quên mặt người

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
18 Tháng Ba 20248:28 SA(Xem: 521)
Về từ café Cây của Thảo 2016)
14 Tháng Ba 20245:09 CH(Xem: 890)
dutule.com giới thiệu thơ Lương Phan Huy Bảo
10 Tháng Ba 20249:26 SA(Xem: 561)
Mẹ chỉ có thể hôn lên trán con khi con nằm ngủ
05 Tháng Ba 202411:07 SA(Xem: 595)
Mảnh vườn chật nắng nhưng còn thiếu/ Một dáng ai ngồi dưới gốc hoa
02 Tháng Ba 20247:56 SA(Xem: 615)
Chẳng lẽ là phải đến thăm nhau/ Mới hiểu con đường gập ghềnh là thế?
29 Tháng Hai 20249:30 SA(Xem: 633)
đây là trò ảo thuật không cần sân khấu
24 Tháng Hai 20243:51 CH(Xem: 681)
chắc tôi buồn hơn cha buồn đêm cũ
18 Tháng Hai 20245:51 CH(Xem: 725)
Cuối năm chẻ dọc lời thề/ Có đi thì phải chốn về, mới đi
16 Tháng Hai 20242:43 CH(Xem: 853)
U quay mặt vào tường/ vĩnh biệt con.
14 Tháng Hai 20248:28 SA(Xem: 717)
Bay như mây em trôi trong trí nhớ anh
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 16703)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 11969)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18744)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 8940)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8008)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 417)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 756)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 981)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22284)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13822)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19050)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7736)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8636)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8343)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 10886)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30528)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20708)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25300)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22779)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21556)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19612)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 17924)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19109)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16790)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 15988)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24314)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31735)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34785)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,