thật ra, em luôn
tự mài con chữ sắc nhọn vô hình để đâm vào
thứ ngữ âm nhấp nhô trên niềm khoái lạc khi ấy tôi mơ
hồ định dạng về những tinh thể hồng cầu chúng chạy
cuồng điên reo vui trong từng mạch máu nỗi oan
khiên cứ chồm lên môi trời đất hỗn
mang thiên đàng ngộp thở thật ra, cơn
mơ thường mở ra giọng nói của bóng tối từ ý nghĩ
chúng ta đang chập chờn trôi về miền quá vãng dự cảm cho
lần vẫy tay chào đang ẩm mốc nhìn mặt
trời tan dần trong sự chờ đợi tương lai lặng lẽ chúng ta
khóc dở dang như loài chim mất trí nhớ khi những
đóa hoa mùa hè chảy tràn máu hôn mê tôi nhìn vết
thương đời mình đang chớp mắt hạn từ hay
phổ đề cũng chỉ là hàm
ý tro tàn phủ dụ những thanh xuân
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Bài thơ đầu tiên (?) của Tô Thùy Yên được giới thiệu trên Sáng Tạo, gây tiếng vang lớn và, dư âm của nó, kéo dài nhiều năm sau, là “Cánh đồng con ngựa chuyến tàu” viết tháng 4 năm 1956.
Hay ước nguyện cuối cùng trước khi nhắm mắt, không chỉ của giới trẻ mà, của rất nhiều văn nghệ sĩ thời đó là, một lần được đứng dưới những ngọn đèn vàng của ga Lyon!
ông được trao huy chương vàng cuộc triển lãm hội họa, do cơ quan Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa UNESCO, thuộc tổ chức Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Roma năm 1967.
Du Tử Lê là Thi Sĩ Một Đời. Thi Sĩ Viết Hoa, tôi viết và biết về thi sĩ như thế. Ông không chỉ làm thơ. Ông sống với thơ. Sống bằng thơ. Thơ với ông là một.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.