NẾU TÌM EM SẼ NHẬN RA ANH
Có dịp mời em về Phan Thiết
Đứng bóng Cà Ty cuối sông Mường
Tháp Nước bình yên đêm cổ tích
Qua cầu Quan lại nhớ cầu Quan.
Đây những con đường không chịu nắng
Nấp dưới mái nhà, dưới bóng cây
Tường cũ chưa lâu màu kỷ niệm
Anh mới đi về, anh lại đi.
Những ngày tháng đó không ai biết
Anh đã từng yêu ở nơi này.
Ước nắm bàn tay cô bạn học
Bây giờ cô ấy đã hai con.
Những ngày tháng đó nhiều lý lẽ
Băn khoăn nhìn bóng núi Tà Zôn
Đâu là biên giới trong suy nghĩ
Biết hỏi mà không thể trả lời.
Những ngày tháng đó em chưa có
Nên chỉ riêng anh với cuộc đời
Một góc tâm hồn anh tuổi trẻ
Nếu tìm, em sẽ nhận ra thôi.
HẠT CỎ VÀ TÔI
Dấu mình một ngàn năm
Hạt cỏ trở mình, thức giấc
Không gian lặng thinh
Hạt cỏ ngủ thêm một ngàn năm nữa.
Tôi hôm nay đi qua vùng cát mặn.
Khát nước
Khát gió
Khát môi em.
Hạt cỏ bình yên ngủ
Nhưng tôi phải thức
Vì em đang chờ
Dù em im lặng.
PTB
Gửi ý kiến của bạn