VÂN TAY
1.
Một câu nói
Có thể được nhắc đi nhắc lại nhiều lần
Từ những hình nhân
Va chạm được cho là cần thiết
Hoa vẫn nỡ dẫu không ai chiêm ngưỡng
Đời vẫn chảy qua bao nhiêu thác ghềnh
2.
Có vũng nước tù đọng
Bốc hơi qua hàng nghìn năm trước
Khi con người cẩn thận đo đong
Con chữ rất tự nhiên
Lõa thể trong sự hỗn loạn tranh cãi
Vân tay ẩn hiện
3.
Dấu chân hóa thạch
Trên những xác máy khổng lồ
Những gì nơi tăm tối được gọi là đụng chạm
Đêm qua gặp gỡ
Một bộ phim rất tự nhiên
Lắp ghép ngàn năm văn hiến
4.
Trái đất mải miết quay
Khởi thủy
Là trung tâm loài người.
ĐIỆU MÚA
Nếu như tôi có chết bờ, chết bụi
Chỉ duy nhất yêu bài thơ em gội
*
Tôi sống bởi những tình ca tôi viết
Niềm tin trao trọn, cớ sao em mịt mù
Nhành hoa đỏ mong manh đời phù du
Còn tôi mãi tồn tại trong sương sớm
*
Lá vàng rơi, thêm hạt mầm sẽ chớm
Bên tâm hồn nảy nở tình vẹn nguyên
Bên suối lòng rót vào đời tóc hiền
Thướt thả bay phía cõi người quẳng gánh
*
Em lỡ nhịp như phím tơ đứt gãy
Vin hồn tôi cháy một trời thanh xuân
Tình yêu em, tưởng tượng qua lục tuần
Như trầm tích của buổi đầu dòng chảy
*
Hình hài em như bức phù điêu bí ẩn
Tôi lột trần trong nét chữ lửng lơ
Hồn trôi về thượng cổ ngày tình thơ
Bỗng, lên men, ủ ngàn năm điệu múa...
ĐÊM VẮNG
1.
Những đám mây rơi xuống
Khi được tận hưởng lượng ẩm dồi dào từ đại dương
Đất liền và biển cả
Uống chung đêm trường
2.
Sự di chuyển vô hạn của quá khứ
Thắp ngọn đèn lắc lư
Những ngôi nhà hút gió
Tiếng muỗi vo ve bên thuyền cũ sờn màu
3.
Người đàn bà muôn đời không ngủ
Lặng yên nghe hơi thở trượt dài của những đứa trẻ vô tư
Mấy con chó cựa quậy quanh bếp
Trào dâng bão tố như cánh chim vô cùng
4.
Lễ truy điệu của màn đêm dửng dưng
Nối dài đường chỉ tay gấp khúc
Những nụ hôn gió đánh thức cội nguồn
Lá cờ Tổ Quốc tung bay trên muôn trùng con sóng...
Tiên Phước, 29.6.2016
Phan Nam.